Chúa Nhật V Thường Niên - 09/02/2025
Lời Chúa - Lc 5,1-11:
Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Ghennêxarét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simôn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
Giảng xong, Người bảo ông Simôn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” Ông Simôn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
Thấy vậy, ông Simôn Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simôn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. Cả hai người con ông Dêbêđê, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simôn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ, Đức Giêsu bảo ông Simôn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Suy niệm:
Simôn là một giáo dân, có gia đình, có nghề nghiệp. Cuộc đời ông tưởng như chẳng thể nào thay đổi. Vậy mà ông ngư phủ bộc trực và ít học này lại lọt vào cặp mắt của Ðức Giêsu. Ngài đã từng đến nhà chữa bệnh cho bà mẹ vợ của ông. Chắc ông cũng đã có lần nghe Ngài giảng và thấy một số phép lạ Ngài làm. Ðôi bên đã quen biết nhau qua nhiều mối liên hệ đời thường, nên Ðức Giêsu rất tự nhiên xuống thuyền của Simôn, và từ thuyền, Ngài giảng cho đám đông lời Thiên Chúa.
Khi giảng xong, Ngài bảo ông thả lưới chỗ nước sâu. Ðây thật là một thách đố lớn cho Simôn. Kinh nghiệm dân chài cho ông biết nếu đêm không có cá thì đánh cá ban ngày cũng uổng công. Vả lại, ông và các bạn đã mệt nhoài sau một đêm vất vả. Lưới đã được giặt và đem phơi. Nhưng Simôn còn có một kinh nghiệm khác, kinh nghiệm về sức mạnh của Lời Ðức Giêsu. Lời đầy uy quyền, lời đuổi được ma quỷ, lời chữa cho mẹ vợ ông. Thế nên giờ đây ông dám dựa vào lời Thầy mà thả lưới.
Mẻ cá sau đó là lời đáp của Thầy trước niềm tin của ông. Ðiều mà ông đã vất vả tìm kiếm thì không gặp. Còn khi chẳng cố gắng mấy thì lại được dư tràn. Tràn trề dư dật là dấu hiệu của bàn tay Thiên Chúa. Qua mẻ cá kinh ngạc, Ðức Giêsu tỏ mình cho ông. Ngài cho ông gặp Ngài và gặp bản thân mình. Chính lúc đó, ông cảm được khoảng cách xa vời vợi giữa mình với Chúa. Ông thú nhận mình là tội nhân trước mặt Ðấng Thánh. Nhưng khi ông muốn Ngài tránh xa ông, thì Ngài lại đến gần ông để trao sứ mạng. Ngài mở đời ông sang một trang mới: “Từ nay, anh sẽ là kẻ bắt người ta.” Không phải bắt để làm chết, nhưng bắt để đưa vào cuộc sống mới.
Simôn đã trải qua một chuỗi kinh nghiệm với Ðức Giêsu: kinh nghiệm quen biết, kinh nghiệm bị thách đố trong niềm tin, kinh nghiệm thấy Chúa tỏ mình mình chói lòa qua mẻ cá lạ, kinh nghiệm được gọi và kinh nghiệm đáp trả. Kinh nghiệm trước dẫn đến kinh nghiệm sau. Gặp Ðức Giêsu là bước vào một cuộc đối thoại. Chỉ cần đứt một mắt xích là tương quan đổ vỡ. Simôn cứ lớn dần lên sau mỗi bước của lòng tin. Tin đòi vượt trên lối suy luận thông thường, vượt trên kinh nghiệm, vượt trên mệt mỏi của thân xác. Tin đòi tôi ra khơi buông lưới thêm một lần nữa. Tin đòi tôi bỏ lại tất cả để theo Chúa.
Bỏ tất cả là đặt tất cả dưới Chúa và sử dụng tất cả trong Ngài. Hôm nay, Ðức Giêsu vẫn cần các giáo dân cộng tác. Tôi có dám bước vào chuỗi kinh nghiệm như Simôn không?
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan