Thứ Năm Tuần XXXI Thường Niên - 03/11/2022
Lời Chúa - Lc 15,1-10:
Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. Những người Pharisêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” Đức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:
“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.” Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.”
“Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được? Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.” Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”
Suy niệm:
Nhiều người nghĩ rằng Thiên Chúa là Đấng cao cả, nhưng lại xa lạ và lạnh lùng với con người, vì con người có là gì đâu trước mặt Thiên Chúa. Thật ra, con người là mối bận tâm lớn của Ba Ngôi, đến độ ta dám nói rằng con người chiếm chỗ trong tâm trí Thiên Chúa. Trước khi con người hướng về Thiên Chúa thì Thiên Chúa đã đưa tay ra, hướng về con người. “Vì loài người chúng ta và để cứu độ chúng ta.” Đó là điều chúng ta tuyên xưng trong Kinh Tin Kính. Thiên Chúa Ba Ngôi sống cho nhau, nhưng cũng sống vì con người và cho con người.
Hai dụ ngôn hôm nay cho thấy Thiên Chúa quý con người. Mà con người ở đây lại không phải là những người thánh thiện. Có những động từ được nhắc đến trong cả hai dụ ngôn: có, mất, tìm, tìm được, chung vui, vui mừng. Những động từ này nói lên tất cả tình cảm của Thiên Chúa. Dụ ngôn về người đàn ông hay người phụ nữ có một trăm con chiên hay mười đồng quan. Vì lý do nào đó, một con chiên hay một đồng quan bị mất. Sự mất mát này lớn lao đến nỗi người ta muốn tìm cho kỳ được. Tìm cho kỳ được là tìm đến khi thấy mới thôi (cc. 4.8). Việc tìm kiếm này đòi phải hành động quyết liệt. Người chăn chiên để chín mươi chín con ngoài đồng hoang, người phụ nữ thắp đèn, quét nhà, moi móc mọi ngõ ngách. Trong lo âu, người tìm kiếm chỉ nghĩ đến chuyện làm sao tìm lại được. Chính vì thế, niềm vui bùng lên khi tìm thấy điều đã mất. Niềm vui không giữ lại cho riêng mình trong lòng. Niềm vui đòi chia sẻ với bạn bè, với bà con lối xóm. “Xin ông bà anh chị chung vui với tôi, vì tôi tìm thấy rồi” (cc. 5.9).
Thiên đàng không cắt đứt với trần thế. Các thiên thần của Thiên Chúa vui vì một người tội lỗi hối cải (c. 10). Thiên Chúa mừng vui vì Ngài đã từng lo âu, đau khổ, tìm kiếm. Mỗi tội nhân hoán cải là một thành tựu của Thiên Chúa. Ngài quý từng con người được dựng nên theo hình ảnh Ngài. Thái độ của Đức Giêsu đối với tội nhân cho thấy trái tim Thiên Chúa. Trái tim ấy nghiêng chiều về những con người đã lạc đường. Đồng quan không thể tự ý trốn đi, nhưng con người có tự do quay lưng. Thiên Chúa đi tìm con người quay lưng ấy. Với sự khiêm hạ, Ngài chinh phục trái tim con người.
Hãy để Ngài đi tìm bạn, và cho Ngài niềm vui khi tìm thấy người đã mất. Nói cho cùng, Thiên Chúa đi tìm ta suốt đời, trong một cuộc chơi trốn tìm kéo dài mà ta chủ yếu là người đi trốn. Hãy cảm được sự tế nhị của Ngài khi cố tìm ta mà vẫn tôn trọng tự do. Nếu ta chịu để Ngài tìm thấy, ta sẽ nếm được ngay niềm vui thiên đàng.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan