Chương 6 - Chú giải Tin Mừng theo Thánh Mác-cô
Câu 3. Và họ vấp ngã vì Người - Người Do-thái đã coi thường dòng dõi thấp kém và xuất thân khiêm tốn của Chúa Giê-su. Do đó, Người nhân cơ hội này để phơi bày những ác ý và sự đố kỵ của họ khi từ chối Người, đồng thời, cho thấy rằng dân ngoại sẽ tôn trọng và yêu mến Người nhiều hơn.
Câu 13. xức dầu - Người Do-thái thời xưa thường bổ sung dầu vào đơn thuốc như một thứ thích hợp để xức cho các bệnh nhân. Nhưng trong trường hợp này, khi được các tông đồ sử dụng, nó có năng lực siêu nhiên chứ không còn là tự nhiên theo cách thông thường, vì việc xức dầu của họ đã luôn luôn và chắc chắn đem lại sự chữa lành cho những người lãnh nhận. Năng lực siêu nhiên ấy bắt nguồn từ chính Chúa Ki-tô, Đấng đã sai họ đi. Món quà kỳ diệu mà Chúa Ki-tô đã ban cho các tông đồ ở đây chính là hình ảnh báo trước và sự chuẩn bị cho một nghi thức mà Người sẽ nâng lên hàng bí tích trong Hội Thánh của Người. Bí tích này thêm một lần nữa được công bố trong Thư của Thánh Gia-cô-bê (Gc 5,14-15).
Câu 14. Chi tiết này thêm một lần nữa cho thấy sự đố kỵ của người Do-thái đối với Chúa. Ông Gio-an Tẩy Giả đã chết và mặc dù không có ai làm chứng, họ vẫn tuyên bố rằng ông đã trỗi dậy. Còn Chúa Giê-su, Đấng đã Phục Sinh từ cõi chết và hiện ra trong sự chứng kiến của rất nhiều người, thì họ nhất quyết không tin và khăng khăng nói rằng các môn đệ đã đến trộm xác Người.
Câu 29. Lịch sử Giáo Hội cho chúng ta biết rằng các Ki-tô hữu trong những thế kỷ đầu tiên đã rất thường xuyên lui tới mộ Thánh Gio-an Tẩy Giả với lòng sùng kính dành cho ông. Đến thời hoàng đế bội giáo Julianô (331-363), vì căm thù các Ki-tô hữu, những người ngoại giáo đã đào tung mộ ông lên và tiến hành tẩu tán hài cốt. Tuy nhiên, với suy nghĩ rằng tốt hơn hết là nên đem chúng đi đốt, họ đã tiến hành thu thập lại ngay sau đó. Điều may mắn là các tu sĩ từ một tu viện gần đó, trong khi tới cầu nguyện, đã tình cờ phát hiện và bí mật tham gia cùng họ với lý do thu góp hài cốt. Họ đã đem giấu phần lớn thánh tích của Thánh Gio-an và gửi cho một vị tu sĩ có tên là Phi-líp-phê, người đã gửi lại chúng cho Thánh Athanasiô, Giám mục A-lê-xan-ri-a. Tới triều đại hoàng đế Theodosius I (347-395), đền thờ Serapis của người ngoại giáo đã được chuyển đổi thành một nhà thờ Ki-tô Giáo dành riêng để tôn vinh Thánh Gio-an Tẩy Giả, đồng thời, cũng là nơi lưu giữ thánh tích của ngài.
Câu 48. Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược - Lòng thương xót của Thiên Chúa có vẻ như thường bỏ mặc các tín hữu trong những cơn hoạn nạn, nhưng Người làm như vậy chỉ là để thử lòng kiên nhẫn và thưởng công cho họ nhiều hơn.
Câu 52. vì các ông đã không hiểu - Các môn đệ đã không suy ngẫm về phép lạ bánh hóa nhiều mà Đức Giê-su mới được thực hiện ngay trước đó. Nếu hiểu được quyền năng vĩ đại của Người, hẳn các ông đã không ngạc nhiên khi thấy Người đi trên mặt biển.