Chúa Nhật IV Mùa Chay - 10/03/2024
Lời Chúa - Ga 3,14-21:
Khi ấy, Đức Giêsu nói với ông Nicôđêmô rằng: “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời. Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ. Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa.”
Suy niệm:
Trong Tin Mừng theo thánh Gioan, Đức Giêsu nhiều lần nhận mình là ánh sáng (Ga 8,12; 9,5; 12,46). Ngài là ánh sáng đã đến trong thế gian (Ga 1,9). Tiếc thay, thế gian lại yêu bóng tối và ghét ánh sáng. Bóng tối dễ làm người ta bị vấp, vì không thấy đường đi. Nhưng có người vẫn thích bóng tối hơn, vì bóng tối che giấu những âm mưu của họ. Sau khi được Thầy Giêsu đãi miếng bánh trong bữa ăn, Giuđa liền đi ra, lúc đó trời đã tối (Ga 13,30). Sau khi Đức Giêsu bị bắt vào buổi tối ở Vườn Dầu, các thượng tế đã vội vã xét xử Ngài ngay đêm đó. Mãi đến sáng, họ mới chuyển Ngài cho Philatô (Ga 18,28). Trong cuộc Khổ Nạn, bóng tối có vẻ thắng thế. Bóng tối của dối trá, bạo lực, bất công... Nhưng vào “sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, mặt trời đã mọc”, ánh sáng đã thắng (Mc 16,2; Ga 1,5). Sự phục sinh của Đức Giêsu là chiến thắng của ánh sáng.
Không phải chỉ từ khi làm người, Ngôi Lời mới là ánh sáng. Ngài là ánh sáng từ vĩnh cửu, chiếu soi cả nhân loại (Ga 1,4.9). Khi đối diện với Đức Giêsu, con người đứng trước một lựa chọn: tin hay không tin, đón nhận hay từ chối ánh sáng. Có những người không tin Đức Giêsu không phải vì đức tin nghịch với lý trí, nhưng vì lối sống của họ. Ai làm điều ác thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, vì họ sợ điều ác của họ bị phơi bày (Ga 3,20). Ai làm theo sự thật thì đến cùng ánh sáng, vì họ muốn việc họ làm được coi là đúng ý Chúa (Ga 3,21). Đến với Giêsu là đến với ánh sáng. Ai có cuộc sống càng gần với sự thật, sự thiện, thì càng dễ đón nhận ánh sáng và tin vào Giêsu.
Nhưng tin vào Giêsu không phải là tin một lý thuyết suông, mà là niềm tin làm cho đời mình tỏa sáng. Tin vào Đấng là ánh sáng đòi chúng ta khước từ bóng tối, bóng tối sự dữ, bóng tối dối trá, bóng tối của ý định gian tà. Mặt khác, muốn làm cho nhiều người tin Chúa Giêsu, chúng ta phải xây dựng một thế giới tốt lành, huynh đệ. Thế giới càng ít điều xấu xa, đen tối, ám muội, thì càng dễ đón nhận và tin vào Giêsu.
Lời Chúa hôm nay mời chúng ta đến với ánh sáng, dứt khoát từ bỏ bóng tối, dù bóng tối cho ta sự an toàn. Hơn nữa, Lời Chúa còn mời chúng ta ngước nhìn lên. Xưa người Do Thái đã ngước nhìn lên con rắn đồng treo trên cột, để được chữa lành khỏi chết vì rắn cắn. Nay chúng ta được mời ngước nhìn lên Người Con Một đang được giương cao trên thập giá. Chẳng ai yêu Người Con ấy bằng Thiên Chúa Cha. Nhưng Cha lại tặng chính Người Con mình yêu dấu cho thế gian tội lỗi, đang chống đối mình. Phải yêu thế gian này biết chừng nào, Cha mới làm như vậy. Cha muốn cứu loài người khỏi họa diệt vong. Người Con Một là bàn tay Cha đưa ra cho nhân loại. Ai nắm lấy bàn tay ấy với lòng tin thì được sống.
Mùa Chay đã gần hết, lời mời trở nên khẩn trương hơn. Chỉ mong chúng ta được nhiều sức sống hơn, nhờ nhìn lên, và được ngời sáng hơn, nhờ đến cùng ánh sáng.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan