Chúa Nhật V Thường Niên - 05/02/2023
Lời Chúa - Mt 5,13-16:
Hôm ấy, trên một ngọn núi kia, Ðức Giêsu dạy các môn đệ rằng: “Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi.
“Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được. Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.”
Suy niệm:
Cha mẹ Công Giáo thường dạy con: mình là con nhà có đạo nên không được làm như thế. Đôi khi, chúng ta cũng thiếu tế nhị khi hỏi một người: “Anh hay chị có đạo không?” Làm như thể người không Công Giáo thì không có đạo! Có đạo, vào đạo, theo đạo, giữ đạo là những lối nói quen được sử dụng. Trở nên người Công Giáo đúng là đi vào một Con Đường, đi theo một Con Người, và giữ giáo huấn của Người ấy. Nhưng bài Tin Mừng hôm nay còn cho thấy một nét khác. Đó là sống đạo, vì đạo đòi phải đi vào cuộc sống, đòi phải đến với thế giới, với mọi người.
Đức Giêsu đã cho các môn đệ biết căn tính của họ, nếu họ sống các Mối Phúc Ngài vừa nói. “Chính anh em là muối cho đời, là ánh sáng cho trần gian.” Chẳng có định nghĩa nào bao quát hơn thế! Trái đất này, thế giới này là địa bàn hoạt động của môn đệ. Cuộc sống của họ gắn liền với mọi người ở mọi nơi. Chẳng có định nghĩa nào cao cả hơn thế! Chỉ Chúa Giêsu mới là ánh sáng thế gian (Ga 8,12; 9,5). Khi nên một với Ngài, môn đệ cũng thành ánh sáng.
Trái đất này cần các môn đệ như cần muối. Thế giới này cần các Kitô hữu như cần ánh sáng. Làm sao con người có thể sống mà không có muối? Làm sao thế giới có thể tồn tại mà không có ánh sáng? Đối với Chúa Giêsu, các môn đệ đóng vai trò quan trọng, vai trò không thể thiếu được. Nếu cuộc sống hôm nay trở nên vô vị, hư hỏng, thì các môn đệ phải chịu một phần trách nhiệm, vì họ là muối đã bị biến chất, không còn vị mặn nữa. Muối đã nhạt thì chẳng ướp được ai. Thế giới hôm nay trở nên tối tăm vì hận thù, u ám bởi chiến tranh tàn phá, vì người môn đệ Chúa Kitô chưa thật là ánh sáng, hay là ánh sáng nhưng lại che giấu đi.
Là Kitô hữu, là môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta cứ phải kiểm tra về chất lượng muối của mình, kiểm tra xem đèn của mình có tỏa sáng không. Muối tốt thế nào cũng làm cho người ta lại gần nhau, tình người thêm mặn mà, bảo quản lâu bền những mối dây thân ái. Đèn sáng thế nào cũng đuổi xa bóng tối và kéo mọi người trong nhà ngồi xích lại gần nhau. Những việc tốt đẹp ta làm khiến ta tỏa sáng, nhưng chúng ta không tỏa sáng để tìm tiếng cho mình. Nhờ ánh sáng của tôi mà người ta gặp ánh sáng của Chúa. Đèn sáng đặt trên đế, thành phố nổi bật trên đồi, đó là hình ảnh về cuộc sống người môn đệ: không mặc cảm tự ti, không che giấu viên ngọc mình có, không khép kín, quay vào mình hay coi mình là trung tâm, nhưng luôn tìm vinh quang cho Thiên Chúa.
Chúa Giêsu dạy các môn đệ học sự hiện diện của muối. Muối lặng lẽ ngấm vào thức ăn. Từ bên trong, muối âm thầm biến đổi mọi sự, mà vẫn giữ nguyên mọi sự, rồi muối tan biến đi. Chúa mời ta học sự hiện diện của ngọn đèn. Đèn được đặt trên đế cao, không phải để được ca tụng, nhưng để dễ dàng soi sáng mọi người trong nhà. Ánh sáng của ngọn đèn dầu đem lại niềm vui và sự sống. Đèn trao đi ánh sáng và chấp nhận dầu bị hao đi. Sống với người khác như nắm muối, như ngọn đèn dầu, đó là lối sống của người môn đệ: biến đổi thế giới qua trao hiến và biến tan chính mình.
Tiếc thay đã và đang có những Kitô hữu thành muối nhạt, những người nhút nhát, thích lấy thùng để che đèn, hay tự cao, thích mọi người ngắm ánh sáng của mình. Giáo Hội đã có nhiều gương xấu tồi tệ, khiến người ta thấy ở đó có nhiều bóng tối hơn ánh sáng. Xin cho chúng con trở thành môn đệ như Chúa muốn.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan