Chúa Nhật VI Phục Sinh - 05/05/2024
Lời Chúa - Ga 15,9-17:
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.
Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.
Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”
Suy niệm:
Có người cho rằng Tin Mừng Gioan có tính cục bộ, vì Đức Giêsu chỉ đòi các môn đệ rửa chân cho nhau, hay yêu thương nhau (Ga 13,14;15,12). Không thấy Ngài nói đến việc yêu thương dân ngoại, hay yêu thương kẻ thù (Mt 5,44). Có vẻ cộng đoàn của Gioan là một cộng đoàn khép kín, Thầy trò chỉ biết lo cho nhau, ở lại trong nhau (Ga 15,4).
Thật ra, Tin Mừng Gioan là một Tin Mừng mở ra với thế giới. Đức Giêsu đã đến với người phụ nữ Samari bên bờ giếng và đã ở lại với thành phố ngoại giáo Xykha hai ngày (Ga 4,40). Ngài không chỉ quan tâm đến những con chiên trong ràn, mà còn muốn đưa về những con chiên ngoài ràn nữa (Ga 10,16). Ngài đòi các môn đệ phải đi rao giảng, phải dùng lời của mình mà làm cho người ta tin (Ga 17,20). Biết bao lần Đức Giêsu sai phái họ vào trong thế gian (Ga 17,18), dù đó là thế gian thù ghét và toan tính hãm hại Ngài (Ga 15,18).
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Thầy Giêsu đã gọi môn đệ là bạn. Bạn là người được Thầy yêu đến cùng, yêu đến độ dám hy sinh mạng sống (Ga 15,9.12). Bạn là người được Thầy thổ lộ tương quan giữa Thầy với Cha, những mặc khải mà chỉ mình Thầy mới có thể vén mở (Ga 15,15), vì Thầy hằng ở trong cung lòng Cha (Ga 1,18). Bạn là người đã thi hành những điều Thầy truyền, đã tuân giữ nghiêm cẩn điều răn Thầy dạy (Ga 15,14), mà điều răn quan trọng và mới mẻ là hãy yêu mến nhau. Bạn của Thầy là người có khả năng yêu mến anh em mình, yêu như Thầy đã yêu, yêu bằng tình yêu lớn nhất, tình yêu dám hiến mạng cho anh em (Ga 15,12). Bạn là người được hưởng niềm vui trọn vẹn, vì luôn ở lại trong tình yêu của Thầy (Ga 15,10-11).
Bạn hữu của Thầy Giêsu là những cành nho của cùng một cây, Thầy chính là cây nho trao ban sự sống. Thầy và từng người bạn nối kết với nhau như cành với cây. Từ đó, Thầy tạo ra sự liên kết giữa các cành. Các cành không phải là những đơn vị rời rạc, nhưng là những người được nuôi bằng cùng một dòng nhựa. Họ gắn bó với nhau vì cùng gắn bó với Thầy Giêsu, cùng được cắt tỉa và cùng sinh trái ngọt. Một cành bị sâu cũng ảnh hưởng trên các cành khác. Cành sinh trái nhiều là niềm vinh dự cho Chúa Cha (Ga 15,8) và là niềm vui cho cả cây nho lẫn các cành (Ga 15,11). Các môn đệ sinh trái khi họ ở lại trong Thầy Giêsu, và sống yêu thương nhau như Thầy đã yêu. Nhưng tình Thầy trò lại không dẫn vào một thế giới khép, vì chính Thầy đã chủ động chọn các môn đệ và đã cắt đặt để họ ra đi và sinh trái (Ga 15,16). “Ở lại trong” Thầy không chỉ là để hưởng thụ một tình bạn, nhưng còn là được sai vào thế giới những người chưa tin. Chỉ ai “ở lại trong” mới được sai vào thế giới. Có cả một thế giới mênh mông, một đồng lúa chín vàng đang chờ đợi. Người môn đệ phải sinh trái vừa nhiều, vừa bền vững, ngay giữa lòng một thế giới đầy hận thù, ích kỷ, đói nghèo, một thế giới bệnh tật cần được chữa lành, cần được yêu thương.
Cộng đoàn các kitô hữu là cộng đoàn của những người bạn, bạn của Thầy Giêsu và bạn của nhau, ở lại trong Thầy và ở lại trong nhau. Từ đó, họ cũng là cộng đoàn được sai vào thế giới, để gặp gỡ và tạo nên những tình bạn mới trong Giêsu. Chỉ mong ở đâu họ cũng sinh trái xum xuê.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Bài viết liên quan