Chúa Nhật XIX Thường Niên - 07/08/2022
Lời Chúa - Lc 12,32-48:
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.”
“Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.”
“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”
Bấy giờ, ông Phêrô hỏi: “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?” Chúa đáp: “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc? Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: “Chủ ta còn lâu mới về”, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.”
“Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”
Suy niệm:
Vào thời Chúa Giêsu, chưa có điện. Ánh sáng đến từ mặt trời, trăng sao, và từ những ngọn đèn làm bằng đất sét. Các đèn này có hình dạng tròn hay bầu dục, Có một lỗ lớn để đổ dầu vào, một lỗ nhỏ cho tim đèn. Thời xưa đèn rất quan trọng, nhất là vào ban đêm. Nó chiếu sáng cho mọi người trong nhà (Mt 5,15). Ngày nay, để có ánh sáng, ta chỉ cần bật công tắc. Nhưng thời xưa, giữ cho đèn sáng thì phức tạp hơn nhiều. Phải châm dầu đều đặn, và phải để ý chỉnh tim đèn. Bởi thế, người giữ cửa phải chú tâm nếu muốn có đèn sáng. Ông chủ đi ăn cưới về muộn vào ban đêm. Nhiệm vụ của người giữ cửa không hề đơn giản. Trước hết, anh phải tỉnh thức, chờ đợi, không được ngủ, như thế, anh mới có thể mở cửa ngay khi nghe chủ gõ. Hơn nữa, anh còn phải trong tư thế sẵn sàng phục vụ. Chiếc áo dài được vén lên và thắt lại ngang lưng. Đèn được chăm chút để cháy sáng. Ánh sáng của ngọn đèn cho biết có người đang chờ... Mối phúc đầu tiên dành cho người giữ cửa nghiêm túc. Anh không biết khi nào ông chủ về.
Ông có thể về rất trễ, có khi tảng sáng ông mới về. Tỉnh thức đến tận lúc đó không hề dễ (Lc 12,38). Thật ra, tỉnh thức chờ đợi sẵn sàng là một phép thử để đo sự trung tín, không chỉ của người giữ cửa, mà của mọi đầy tớ phục vụ trong nhà (Lc 12,37). Ông chủ về rất bất ngờ trong đêm, và ông sẽ dành một bất ngờ lớn cho các đầy tớ còn thức. Ông chủ sẽ trở thành đầy tớ, và đầy tớ thành ông chủ. Ông sẽ mời các đầy tớ ngồi vào bàn ăn và phục vụ họ.
Chúa Giêsu chính là ông chủ trong dụ ngôn mà các Kitô hữu đã chờ từ hai ngàn năm nay. Ông Chủ Giêsu sẽ trở lại, nhưng không biết vào lúc nào. Vì thế, đời chúng ta là một cuộc chờ đợi lâu dài. Thắt lưng làm việc, giữ đèn luôn sáng, tỉnh thức, mở cửa. Chúng ta tin thiên đàng là nơi Chúa mời ta vào bàn tiệc, cho ta hưởng hạnh phúc vì được Ngài đích thân chiêu đãi. Câu hỏi của Phêrô khiến Chúa Giêsu kể một dụ ngôn nữa, để áp dụng cho các nhà lãnh đạo trong Hội Thánh mọi thời. Đó là dụ ngôn về người quản lý. Anh quản lý này thật ra cũng chỉ là một đầy tớ (Lc 12,43) nhưng anh được trao quyền coi sóc các đầy tớ trong nhà. Quyền này đi với bổn phận phân phát lương thực cho họ.
Có những người quản lý trung tín và khôn ngoan, nhưng cũng có người biến quyền phục vụ thành thống trị. Lạm dụng quyền lực là cám dỗ muôn thuở cho mọi người. Khi chủ vắng nhà, anh quản lý có thể chè chén say sưa, và bạo hành các tôi trai tớ gái của chủ (Lc 12,45). Anh tưởng mình là ông chủ, có quyền trên mọi người. Quyền lực đã làm anh trở nên hư hỏng.
Giáo hội chúng ta hôm nay là Giáo hội hiệp hành. Các Kitô hữu đều là đầy tớ của Chúa. Đó cũng là Giáo Hội có phẩm trật, có người lãnh đạo. Một số người được đặt lên để coi sóc anh em, để phân phát tấm bánh Lời Chúa và Mình Chúa. Trong Giáo Hội, đã lộ ra những lạm dụng quyền lực gây biết bao đau khổ và khủng hoảng cho nhiều người. Bài Tin Mừng hôm nay là một nhắc nhở cho những ai tự hào mình biết nhiều, nhận được nhiều. Ai biết nhiều mà phạm lỗi thì bị phạt nặng hơn. Ai được giao quyền nhiều thì phải trả lẽ nhiều hơn. Chúng ta phải tôn trọng cả những đầy tớ không biết ý chủ, hay những người chỉ được chủ ban cho rất ít...
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan