Thứ Ba Tuần I Mùa Vọng - 05/12/2023
Lời Chúa - Lc 10,21-24:
Khi ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”
“Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
Rồi Đức Giêsu quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.”
Suy niệm:
Bài đọc 1 hôm nay nói về một nhánh nhỏ đâm ra từ gốc tổ Giesê (Is 11,1). Đó là Đấng Mêsia, người thuộc dòng dõi Giesê, cha của Đavít. Nét đặc biệt của Đấng này là có Thần Khí Đức Chúa ngự trên: “thần khí khôn ngoan và minh mẫn, thần khí mưu lược và dũng mãnh, thần khí hiểu biết và kính sợ Đức Chúa” (Is 11,2).
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu được đầy tràn Thánh Thần, khiến Ngài vui sướng dâng lên Cha lời cầu nguyện tự phát (c. 21). Như thế, có sự hiện diện của cả Ba Ngôi Thiên Chúa trong giây phút này. Trong Thánh Thần, Con dâng lên Cha lời ngợi khen chúc tụng. Lời cầu nguyện của Con bao giờ cũng bắt đầu bằng câu Abba, Lạy Cha. Abba là người Cha gần gũi thân thương, nhưng Abba cũng là Chúa tể trời đất, đầy quyền năng siêu việt. Đức Giêsu ngợi khen Cha, vì Cha giấu kín nhóm này, nhưng lại mặc khải cho nhóm kia về Con của Cha. Thật ra, Cha không ghét bỏ những người khôn ngoan thông thái. Nhưng sự giàu có tri thức đã khiến một số người tự mãn, tự hào, đi đến chỗ khép lại và từ chối tin vào Đức Giêsu. Những người bé mọn, đơn sơ mới là những người khôn ngoan thật sự. Họ mềm mại mở ra như trẻ thơ, để đón nhận Tin Mừng về Nước Trời.
Bảy mươi hai môn đệ mới đi sứ vụ trở về, là những người bé mọn ấy. Họ là những người có phúc vì được thấy, được nghe những điều mà bao thế hệ khác ước ao, nhưng không được (cc. 23-24). Họ là những người được đưa vào thế giới thân tình giữa Cha và Con. Thế giới ấy thật là riêng tư, nơi Cha và Con hiểu biết nhau trọn vẹn. “Không ai thực sự biết Con là ai, trừ Cha; cũng không ai thực sự biết Cha là ai, trừ Con” (c. 22). Nhưng thế giới tưởng như khép kín ấy cũng là thế giới mở ra cho con người. Cha mặc khải cho những người bé mọn (c. 21). Và Con cũng mặc khải cho người nào Con muốn (c. 22). Rốt cuộc, Cha mặc khải về Con, và Con mặc khải về Cha. Chỉ Thiên Chúa mới mặc khải được cho ta về Thiên Chúa.
Mừng lễ Giáng Sinh là mừng Quà Tặng của Cha là Đức Giêsu. Ngài là Đấng duy nhất biết Cha thâm sâu, nên cũng là Đấng duy nhất có thể mặc khải về Cha trọn vẹn. Ngài là Đấng Trung Gian duy nhất và là Người Con Một của Cha. Thiên Chúa Cha đã bắc cho chúng ta một nhịp cầu. Cha mời chúng ta qua nhịp cầu ấy mà đến với thế giới Thiên Chúa, nơi Cha và Con khăng khít với nhau trong tình yêu. Hãy để Cha lôi kéo ta đến với Con của Ngài (Ga 6,44). Hãy để Con là đường đưa ta đến với Cha (Ga 14,6). Hãy là người khôn ngoan thật sự, biết mở ra để nghe Cha, Con mặc khải. Biết được Cha và Con là ai, đó là hạnh phúc của người Kitô hữu. Đó cũng là ước mơ ngàn đời của Cha và Con cho nhân loại.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan