Thứ Ba Tuần III Phục Sinh - 16/04/2024
Lời Chúa - Ga 6,30-35:
Khi ấy, những người Do Thái hỏi Đức Giêsu rằng: “Ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây? Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.”
Đức Giêsu đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Môsê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.” Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.” Đức Giêsu bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Suy niệm:
Manhu? Cái gì vậy? Đó là câu con cái Ítraen hỏi nhau khi thấy man-na lần đầu tiên rơi trên mặt đất. Ông Môsê trả lời: “Đó là bánh Đức Chúa đã ban cho các ngươi làm của ăn.” Trong bốn mươi năm, Đức Chúa đã nuôi dân của Ngài bằng thức ăn ấy, trong suốt cuộc hành trình trong sa mạc cho tới khi họ đến đất Canaan. Đức Chúa vẫn là Đấng quan tâm đến sinh mệnh của dân. Qua ông Môsê, Ngài cho họ man-na là bánh từ trời xuống.
Có vẻ những người ở Caphácnaum muốn thách đố Đức Giêsu làm một dấu lạ lớn lao tương tự như dấu lạ ông Môsê đã làm (cc. 30-31), nếu Ngài thật là một vị ngôn sứ như ông đã loan báo (Đnl 18,15). Hãy ban cho chúng tôi thứ bánh bởi trời như man-na ngày xưa.
Đức Giêsu khẳng định không phải ông Môsê đã cho họ ăn bánh bởi trời. Chính Chúa Cha đã ban cho dân Ítraen bánh bởi trời trong sa mạc. Và nay, Chúa Cha còn muốn ban một thứ bánh mới. Đức Giêsu long trọng giới thiệu bánh mới này: “Chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực” (c. 32). Bánh này là bánh từ trời xuống và ban sự sống cho thế giới (c. 33). Như thế, bánh mới này cũng là bánh từ trời, nhưng không chỉ dành cho dân Ítraen như man-na cũ. Đây là thứ bánh đích thực dành cho cả thế giới loài người.
“Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy” (c. 34). Đây là một sự hiểu lầm của dân chúng đang nghe Đức Giêsu. Nó tương tự như sự hiểu lầm của người phụ nữ Samari khi chị xin Đức Giêsu: “Xin cho tôi thứ nước ấy để tôi hết khát” (Ga 4,15). Thứ bánh mới mà Đức Giêsu giới thiệu không phải là tấm bánh vật chất, ăn được để tránh cái đói tạm thời, nhưng là tấm bánh thỏa mãn sự đói khát sâu thẳm nơi trái tim. “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” (c. 35).
Đến với và tin vào Đức Giêsu, ta sẽ tìm được thức ăn tinh thần. Lời dạy dỗ của Ngài là bánh từ trời đích thực, vượt hẳn man-na xưa. “Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Đnl 8,3). Đức Giêsu là Ngôi Lời của Thiên Chúa, nên lời của Ngài sẽ là bánh đem lại sự sống cho bất cứ ai tin.
Tạ ơn Cha đã nuôi chúng ta bằng Tấm Bánh Giêsu, Bánh từ trời xuống. Chúng ta không phải đi lượm man-na mỗi ngày như dân Ítraen xưa, nhưng mỗi ngày chúng ta phải lắng nghe Lời Giêsu để được no đủ.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.