Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên - 12/11/2022
Thánh Giôsaphát, Giám mục, Tử đạo, lễ nhớ
Lời Chúa - Lc 18,1-8:
Khi ấy, Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan tòa. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. Trong thành đó, cũng có một bà góa. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.” Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ góa này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”
Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan tòa bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
Suy niệm:
Một trong những lý do khiến người ta bỏ cầu nguyện, đó là sự thinh lặng của Thiên Chúa. Con người bị áp bức, khổ đau, nên kêu gào lên Chúa, nhưng tiếng kêu thảm thiết của họ dường như chẳng được nghe. Thiên Chúa có hiện hữu không? Nếu Ngài có mặt, sao Ngài không cứu giúp ta ra khỏi nỗi quẫn bách? Đã có bao lời cầu nguyện từ sáu triệu người Do Thái trước khi họ bị quân Đức quốc xã giết hại dã man. Họ kêu lên cùng Chúa là Đấng đã giải thoát tổ tiên họ khỏi cảnh nô lệ. Nhưng tại sao bây giờ Ngài lại lặng yên, để sự dữ lộng hành?
“Phải cầu nguyện luôn luôn và không được nản chí” (c. 1). Không nên thấy Thiên Chúa lặng thinh mà vội bỏ cuộc. Đức Giêsu đã kể dụ ngôn về sự kiên trì của một bà góa. Bà chẳng còn chỗ dựa tinh thần và vật chất nơi người chồng. Thiếu sự chở che của chồng, bà dễ bị người khác đối xử bất công. Chính vì thế, bà đã nhiều lần đến vị quan tòa để đòi hỏi công lý. Tiếc thay, vị quan tòa lại không phải là người tốt. “Ông chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì” (c. 2). Thế nên vụ kiện cứ bị ngâm trong một thời gian khá lâu. Nhưng bà góa này quyết không nản lòng, cứ quấy rầy vị quan tòa. Cuối cùng, ông ta đành giải quyết chỉ vì muốn yên chuyện (c. 5). Thiên Chúa dĩ nhiên khác hẳn viên quan tòa bất chính trên đây. Ngài không trì hoãn việc xét xử, nhưng sẽ mau chóng trả lại công lý cho những kẻ ngày đêm kêu lên Ngài (cc. 7-8). Thiên Chúa không nhậm lời chúng ta để tránh bị quấy rầy hay rắc rối, nhưng vì Ngài là Đấng Công Chính biết lắng nghe tiếng kêu than.
Trong thế giới hôm nay, sự dữ vẫn làm mưa làm gió. Bóng tối như nuốt chửng ánh sáng, sự ác có vẻ mạnh mẽ hơn sự thiện. Vẫn có những bà góa neo đơn phải chịu cảnh bất công. Vẫn có những phụ nữ và trẻ em bị bóc lột và lạm dụng. Đức tin người Kitô hữu có thể bị xao động khi nhìn vào thế giới. Nhiều khi, con người cảm thấy mình yếu đuối và bất lực.
Hãy cầu nguyện luôn, hãy kêu lên Chúa đêm ngày! Đừng mất niềm tin vào Thiên Chúa (c. 8), dù tiếng kêu của những người thấp cổ bé miệng vọng lên trời cao vẫn chưa có tiếng trả lời ngay lập tức. Cuộc chiến với những bất công trên thế giới còn kéo dài. Người Kitô hữu được mời gọi cộng tác với Thiên Chúa cho sứ vụ ấy. Chúng ta cần có sự hỗ trợ từ trời, để hoán cải lòng người từ bên trong, để xây dựng một thế giới mới. Kiến tạo một trái đất công bằng và bác ái, đó là ước mơ của Thiên Chúa và cũng là ước mơ của chúng ta. Xin Ngài ra tay hành động mạnh mẽ, nhưng xin cho chúng con trở nên khí cụ hữu hiệu để tay Ngài dùng.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan