Thứ Hai Tuần V Mùa Chay - 04/04/2022
Lời Chúa - Ga 8,12-20:
Khi ấy, Đức Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống.”
Người Pharisêu nói với Đức Giêsu: “Ông làm chứng cho chính mình; lời chứng của ông không thật!” Người trả lời: “Tôi có làm chứng cho chính mình đi nữa, thì lời chứng của tôi vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu. Còn các ông, các ông không biết tôi từ đâu tới và đi đâu. Các ông xét đoán theo kiểu người phàm; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả. Mà nếu tôi có xét đoán, thì sự xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình tôi, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi. Trong Lề Luật của các ông, có chép rằng lời chứng của hai người là chứng thật. Tôi làm chứng cho chính mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi.” Họ liền hỏi Người: “Cha ông ở đâu?” Đức Giêsu đáp: “Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng biết Cha tôi.”
Người đã nói những lời ấy, khi giảng dạy trong Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có ai bắt Người, vì giờ của Người chưa đến.
Suy niệm:
Trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu thường dùng lối nói “Tôi là” để long trọng khẳng định mình. Sau đó, đôi khi, Ngài còn đưa ra một lời mời, một lời hứa. “Tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” (6,35). “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu” (10,9). “Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết” (11,25-26).
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu long trọng tuyên bố: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống” (8, 12). Đức Giêsu là Ngôi Lời nhập thể, là Ánh sáng đến trong thế gian để chiếu soi mọi người (1,9). Ngài không phải chỉ là một ngọn đèn đứng yên một chỗ, nhưng Ngài là nguồn sáng di động, lôi kéo nhân loại đi theo. Đi theo Ngài là bước vào cuộc hành trình dẫn đến sự sống viên mãn. Đức Giêsu mời gọi chúng ta hãy tin vào Ngài để được biến đổi: “Hãy tin vào ánh sáng, để trở nên con cái ánh sáng” (12,36).
Những người Pharisêu không tin Đức Giêsu. Có một tranh luận căng thẳng giữa đôi bên đã xảy ra. Họ bảo rằng lời chứng của Ngài cho chính mình là vô giá trị. Thật ra, Đức Giêsu không làm chứng một mình. “Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi” (8,18). Ngài cũng không phán xét một mình, nhưng phán xét cùng với Đấng đã sai Ngài (8,16). Đức Giêsu gắn bó chặt chẽ với Chúa Cha. “Tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu” (8,14). Ngài đến từ Cha, và Ngài sẽ trở về với Cha. Cha vừa là khởi điểm, vừa là đích điểm của cuộc đời Ngài. Nhưng các người Pharisêu không được biết mầu nhiệm này. Họ không hiểu được tương quan thân thiết và độc đáo giữa Đức Giêsu với Thiên Chúa như Con đối với Cha. “Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng biết Cha tôi” (8,19). Chính vì thế, họ coi những lời của Đức Giêsu là phạm thượng. Khi đến giờ, họ sẽ tìm cách bắt và giết Ngài (8,20).
Khi kính nhớ cuộc Khổ nạn và Phục sinh của Chúa, Chúng ta cảm nghiệm được mãnh lực gớm ghê của bóng tối, và sức mạnh của những người chuộng bóng tối hơn ánh sáng (3,19). Nhưng cuối cùng, Ánh sáng mới là người chiến thắng. Chuẩn bị mừng lễ Phục sinh là chọn đứng hẳn về phía Đức Kitô, là trục xuất khỏi đời mình mọi bóng tối, và cả những bóng mờ dày đặc. Xin Ánh sáng của Đức Kitô phục sinh bắt đầu bừng lên trong tim tôi.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan