Thứ Hai Tuần XX Thường Niên - 19/08/2024
Lời Chúa - Mt 19,16-22:
Khi ấy, có một người đến thưa Đức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời?” Đức Giêsu đáp: “Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.” Người ấy hỏi: “Điều răn nào?” Đức Giêsu đáp: “Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. Ngươi phải thờ cha kính mẹ”, và “Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.” Người thanh niên ấy nói: “Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?” Đức Giêsu đáp: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay gồm sáu câu đối thoại qua lại giữa Đức Giêsu với một anh thanh niên giàu có. Hẳn anh ấy là một người có thiện chí, khi đã đến gặp Đức Giêsu và hỏi về chuyện phải làm điều tốt nào để có sự sống đời đời (c. 16). Như thế, sự sống đời đời là điều anh quan tâm, và anh thực sự muốn biết cách hành động để đạt đến sự sống ấy. Thầy Giêsu đã cho anh một câu trả lời đơn giản: hãy giữ các điều răn. Thầy đã kể cho anh sáu điều răn (cc. 18-19), bốn điều cấm làm và hai điều phải làm, tất cả đều liên quan đến tha nhân. Anh cho biết mình đã sống mọi điều răn đó. Dù vậy, anh vẫn mang trong mình một thao thức. Chính thao thức ấy đã đưa anh đến với Thầy Giêsu để hỏi: “Tôi còn thiếu điều gì?” (c. 20).
Anh chờ mong một câu trả lời từ vị Thầy mà anh quý mến. Anh muốn làm một cái gì đó, muốn biết điều mình còn thiếu. Câu trả lời của Thầy làm anh chưng hửng. “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, hãy đi, bán tài sản của anh, cho người nghèo, anh sẽ có một kho tàng trên trời, và đến, theo tôi.” Như thế, khi anh xin có sự sống đời đời, xin được kho tàng trên trời, thì Thầy Giêsu đòi anh bán kho tàng dưới đất anh đang có. Bán xong, hãy tặng cho người nghèo mà chẳng mong lấy lại. Thầy mời anh trở nên tay trắng, rồi đến và theo Thầy.
Nhưng Thầy Giêsu không đòi mọi người phải làm y như anh thanh niên, bán hết tài sản và cho người nghèo. Ngài cũng không đòi mọi người phải bỏ vợ con để theo Ngài y như Phêrô. Nhưng Ngài muốn mọi người nên hoàn thiện và có sự sống đời đời. Ngài kêu gọi mọi người làm môn đệ, theo Ngài trong hoàn cảnh của mình. Như thế, ai cũng có cái phải bỏ, phải bán, phải cho không... Ai cũng có thể hỏi Ngài như anh thanh niên: Tôi còn thiếu điều gì nữa?
Anh thanh niên giàu có đã phấn khởi đến với Thầy Giêsu (c. 22). Bây giờ, anh lại buồn rầu bỏ đi. Anh buồn vì không muốn mất một chỗ dựa vững chắc là của cải. Thực ra, anh buồn vì không đủ tự do để đáp lại một tiếng gọi đẹp quá. Anh muốn sự sống đời đời, nhưng không dám chọn con đường tốt nhất. Anh muốn làm môn đệ Thầy Giêsu, nhưng tình yêu của cải lại mạnh hơn. Nếu anh chịu tự giải phóng mình khỏi trói buộc của vật chất, khi trở lại gặp Thầy, anh sẽ thấy mình nhẹ hơn và giàu có hơn nhiều.
Nếu hôm nay Thầy Giêsu gặp tôi, Thầy sẽ bảo cho tôi biết mình còn thiếu điều gì. Điều gì đang ràng buộc khiến tôi muốn quay lưng bỏ đi? Xin cho tôi dám chọn Giêsu, dám mất những điều quý giá vì Giêsu, vì có Giêsu là có tất cả.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan