Thứ Sáu Tuần IV Mùa Chay - 15/03/2024
Lời Chúa - Ga 7,1-2.10.25-30:
Hồi ấy, Đức Giêsu thường đi lại trong miền Galilê; thật vậy, Người không muốn đi lại trong miền Giuđê, vì người Do Thái tìm giết Người.
Lễ Lều của người Do Thái gần tới, tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai và hầu như bí mật.
Bấy giờ, có những người ở Giêrusalem nói: “Ông này không phải là người họ đang tìm giết đó sao? Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Đấng Kitô? Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Kitô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả.” Lúc giảng dạy trong Đền Thờ, Đức Giêsu nói lớn tiếng rằng: “Các ông biết tôi ư? Các ông biết tôi xuất thân từ đâu ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật. Các ông, các ông không biết Người. Phần tôi, tôi biết Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến, và chính Người đã sai tôi.”
Bấy giờ, họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người chưa đến.
Suy niệm:
Lễ Lều là một đại lễ hàng năm quy tụ đông đảo dân chúng lên Đền thờ. Đây là một lễ rất vui, kéo dài cả tuần (Lv 23,34-36). Mục đích chính là để tạ ơn Chúa vì hoa trái mùa màng Ngài ban, và còn để nhớ lại tình thương Chúa trong thời gian 40 năm đi trong hoang địa. Lễ Lều là một lễ hội tưng bừng và long trọng bậc nhất. Những người tham dự cắm trại trong các lều làm bằng cành lá, được dựng trên mái nhà, gần nhà hay ngoài đồng. Mỗi buổi sáng có lễ rước nước từ hồ Silôác để rưới lên bàn thờ. Mỗi tối, tiền đình dành cho phụ nữ nơi Đền thờ rực rỡ ánh nến và vang tiếng múa hát.
Đức Giêsu đã không muốn bỏ qua lễ hội này, dù lên Đền thờ Giêrusalem bây giờ thật là nguy hiểm đến tính mạng, vì người Do Thái, nghĩa là giới lãnh đạo Do Thái giáo, đang tìm cách giết Ngài. Đức Giêsu đã chọn giải pháp lên Đền thờ một cách kín đáo (c. 10). Nhưng vào giữa kỳ lễ, Ngài đã giảng dạy công khai, không chút sợ hãi (c. 14). Đức Giêsu dám đối mặt với thế lực đang đe dọa Ngài. Ngài bình tĩnh giảng ngay nơi Đền thờ, trước những thượng tế, những người Pharisêu, và dân cư ngụ ở Giêrusalem. Họ chẳng dám làm gì Ngài, vì giờ của ngài chưa đến (c. 30).
Và rồi xảy ra cuộc tranh luận giữa Ngài với dân cư ngụ ở Giêrusalem. Họ chẳng có chút thiện cảm nào với Ngài và chỉ muốn làm hại Ngài. Họ tin vào điều này một cách vững chắc: “Khi Đấng Kitô đến thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả” (c. 27). Đối với họ, nguồn gốc của Đấng Kitô phải là một điều bí ẩn. Họ không tin Đức Giêsu là Đấng Kitô, bởi lẽ họ “biết ông này xuất thân từ đâu.” Chắc họ đã nghĩ Đức Giêsu là dân vùng Nadarét, làm nghề thợ mộc, sống với cha mẹ là Giuse và Maria. Niềm tự hào về cái biết đúng nhưng không đủ ấy đã khiến họ ngừng lại nơi nguồn gốc trần thế của Đức Giêsu.
Đức Giêsu thật là Đấng Kitô. Và đúng như dân Giêrusalem đã tin, nguồn gốc của Ngài thật không dễ biết. Đức Giêsu biết nguồn gốc của mình. Ngoài nguồn gốc nhân loại, Ngài còn có nguồn gốc thần linh, nguồn gốc từ trời. Ngài không tự mình mà đến, nhưng từ Thiên Chúa chân thật mà đến. Ngài xuất thân từ Thiên Chúa và được Thiên Chúa sai đi (cc. 28-29).
Dân Giêrusalem không thấy được trọn vẹn con người Đức Giêsu. Họ đã giết Đấng Kitô đang ở gần bên họ, vì họ mơ đến một Đấng Kitô bí ẩn khác. Làm sao tôi có thể nhận ra Đức Kitô cao cả đang ở bên những người tầm thường tôi gặp mỗi ngày?
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.