Thứ Tư Tuần XV Thường Niên - 13/07/2022
Lời Chúa - Mt 11,25-27:
Khi ấy, Đức Giêsu cất tiếng nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
“Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay là một lời nguyện tự phát của Đức Giêsu. Đó là một lời tạ ơn, một lời ngợi khen của Con dâng lên Cha. Đức Giêsu gọi Thiên Chúa bằng từ Ápba thân thương gần gũi, nhưng Thiên Chúa ấy cũng là Đấng siêu việt ngàn trùng, Đấng quyền uy tối thượng, Chúa Tể cả trời đất (c. 25). Đức Giêsu ca ngợi Cha vì hành vi mặc khải của Cha cho con người. Cha có một kế hoạch cứu độ nhân loại qua Con của Cha là Đức Giêsu. Và Cha muốn vén mở kế hoạch đó cho con người biết. Có những người đã thành tâm đón nhận, và có những người cố ý từ chối. Nhưng tất cả đều không nằm ngoài chương trình của Cha (c. 26).
Lối nói kiểu Do Thái của Đức Giêsu có thể khó hiểu đối với chúng ta ngày nay: “Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này.” Thật ra, chẳng phải Thiên Chúa ghét bỏ hay phân biệt đối xử, vì Ngài muốn cho mọi người được cứu độ (1 Tm 2,4). Chẳng phải Cha ghét bỏ những người khôn ngoan và cổ võ sự ngu dốt. Ngài cũng không che giấu mầu nhiệm Nước Trời trước bất cứ một ai. Nhưng quả thật, ai tự hào, tự mãn với hiểu biết khôn ngoan của mình và khép lại trước những gì vượt quá trí hiểu nông cạn của họ, người ấy sẽ không có cơ may đón nhận được mặc khải của Thiên Chúa. Một số kinh sư và người Pharisêu giỏi giang về Sách Thánh và truyền thống, đã không thể đón nhận được cái hoàn toàn mới mẻ nơi giáo lý của Đức Kitô, vì họ quá bám víu vào cái biết cũ mà họ coi là tuyệt đối. Nhưng những người bé mọn, ít tri thức và sách vở, lại dễ dàng đón nhận hơn. Họ hồn nhiên mở ra trước mặc khải của Thiên Chúa qua Đức Giêsu. Chính vì thế, họ biết được những điều sức người không thể nào đạt tới.
Câu cuối (c. 27) là một mặc khải lớn của Đức Giêsu trong tư cách là Con. Ngài cho thấy giữa Cha và Con có sự hiểu biết nhau cách độc nhất vô nhị. “Không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con...” Sự hiểu biết nhau thân tình và sâu xa này như thể tạo ra một thế giới riêng giữa Cha và Con. Muốn biết Cha phải nhờ Con, Đấng duy nhất có đủ thẩm quyền mặc khải. Hơn nữa, muốn biết Con cũng phải nhờ Cha mặc khải. Thánh Phêrô phải nhờ Cha mới biết được Đức Giêsu là ai (Mt 16,17). Nói chung, Cha và Con làm nên một thế giới riêng tư, nồng ấm. Nhưng thế giới ấy lại không khép kín, mà mở ra để mời con người vào. Cha và Con đều muốn mặc khải thế giới ấy cho con người. Cha đưa ta gặp Con, Con đưa ta gặp Cha. Chỉ cần gặp Con hay Cha là có thể bước vào thế giới đó, để gặp cả Cha và Con.
Chị Edith Stein là một phụ nữ Do Thái được coi là thông thái, trí tuệ. Chị đậu tiến sĩ triết học với hạng tối danh dự tại Đức và là người cộng tác với cha đẻ ngành Hiện tượng luận là triết gia Husserl. Việc tìm kiếm Chân Lý đã dẫn chị đến với đạo Công Giáo. Chị đã đi tu Dòng Kín Cát Minh và đã bị giết tại trại giam của Đức quốc xã. Năm 1998, chị được Đức Gioan Phaolô II phong thánh. Sự thông thái khiêm tốn đã giúp Chị gặp được Nước Trời như một kẻ bé mọn.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.
Bài viết liên quan