Chúa Nhật I Mùa Chay – 06/03/2022

Lời Chúa – Lc 4,1-13:

Đức Giê-su được đầy Thánh Thần, từ sông Gio-đan trở về. Suốt bốn mươi ngày, Người được Thánh Thần dẫn đi trong hoang địa và chịu quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì cả, và khi hết thời gian đó, thì Người thấy đói. Bấy giờ, quỷ nói với Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho hòn đá này hóa bánh đi!” Nhưng Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời chép rằng: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh.”

Sau đó, quỷ đem Đức Giê-su lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ. Rồi nó nói với Người: “Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tùy ý. Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông.” Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi.”

Quỷ lại đem Đức Giê-su đến Giê-ru-sa-lem và đặt Người trên nóc Đền Thờ, rồi nói với Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì đứng đây mà gieo mình xuống đi! Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn. Lại còn chép rằng: Thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá.” Bấy giờ, Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi.”

Sau khi đã xoay hết cách để cám dỗ Người, quỷ bỏ đi, chờ đợi thời cơ.

Suy niệm:

Có những tín hữu không tin có quỷ. Họ coi quỷ là sản phẩm của Giáo Hội để hù dọa con người. Cũng có những người tin, nhưng bảo đừng nên nói ra, vì có thể làm người khác sợ, mất lòng tin vào Thiên Chúa. Tuy nhiên, cứ vào Chúa nhật đầu Mùa Chay, ta lại gặp cuộc chiến đấu giữa Đức Giê-su với quỷ. Con quỷ này là ai mà có thể trò chuyện với Đức Giê-su? Nó là ai mà có thể đem Ngài lên cao để thấy cả thế giới? Nó là ai mà có thể đặt Ngài ở chỗ cao nhất của Đền thờ? Đức Giê-su đã thắng trong cuộc chiến đấu này, nhưng nó vẫn chờ thời cơ để trở lại (Lc 4,13).

Phải nhận là con quỷ này khá ranh ma khi cám dỗ Chúa. Trước hết nó tấn công vào cái đói là điểm yếu của Ngài khi ấy. Cơn cám dỗ của nó mới nghe có vẻ vô hại. Nó biết Ngài là ai nên khiêu khích: Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì ông thừa sức biến một hòn đá thành bánh để ăn. Ông có quyền tự lo cho mình sau thời gian dài chay tịnh. Chúa đã không rơi vào bẫy của quỷ, lạm dụng quyền Cha ban. Chính vì Ngài là Con, nên Ngài biết mình không phải tự lo. Cha sẽ nuôi Ngài, bằng cả bánh và Lời hằng sống.

Cơn cám dỗ thứ hai thô bạo hơn nhiều. Quỷ cho Chúa thấy tất cả thế gian với mọi thứ hấp dẫn. Nó bảo mọi của cải, quyền lực, vinh quang ở đời là của nó. Chỉ cần quỳ xuống bái lạy nó, Chúa sẽ được tất cả. Thật ra quỷ đã khoác lác, vì tuy được ban chút quyền hành, nhưng nó vẫn chỉ là một thụ tạo dưới quyền Thiên Chúa. Chúa Giê-su biết mọi vinh quang của mình đến từ Cha, đến từ sự vâng phục Cha trọn vẹn (Lc 9,26), nên Ngài chẳng lụy phục quỷ để có được vinh hoa thế gian.

Cơn cám dỗ thứ ba nghe có lý, vì quỷ dựa trên Kinh Thánh để cám dỗ Chúa nhảy xuống từ nơi cao nhất Đền thờ. Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ bảo vệ ông, các thiên sứ sẽ lo cho ông, không chết đâu mà sợ. Chúa Giê-su thấy ngay dã tâm của tên cám dỗ quỷ quyệt. Nhảy xuống không phải là hành vi của tin tưởng phó thác, mà là thách thức, ép Thiên Chúa hành động theo ý mình. Vì là Con Thiên Chúa, Chúa Giê-su tin vào Chúa Cha. Ngài không tự đưa mình vào thế khó, để ép Cha cứu mình.

Bốn mươi ngày trong hoang địa là để tĩnh tâm định hướng. Trước khi bắt đầu sứ vụ, Thánh Thần đã đưa Ngài vào đây. Nơi đây, Ngài gặp gỡ Cha, thấy con đường hẹp mình sắp đi. Và cũng nơi đây, Ngài thấy sự cám dỗ khéo léo của quỷ. Với sự phân định, Ngài nhận ra ngay mưu mô của nó. Ngài sẽ là Con Thiên Chúa ngược với những gì quỷ vẽ ra. Người Con không đòi đặc quyền để lo cho mình, không thờ lạy ngẫu tượng để được vinh quang, quyền lực, không thách thức Thiên Chúa, nhưng một bề tin tưởng.

Chúng ta không vẽ được hình dạng con quỷ đã cám dỗ Chúa, nhưng chúng ta biết nó có thật. Chúa đã nhận ra bộ mặt nham hiểm của nó, và đã vạch trần hành vi xấu xa của nó. Những gì nó đã làm cho Chúa, nó cũng làm cho chúng ta. Chúa Giê-su đã dạy ta hãy xin Cha cứu ta khỏi nó, không phải chỉ là cứu khỏi một “sự dữ” trừu tượng (Mt 6,13), nhưng là cứu khỏi một nhân vật có thật, đó là “Ác thần” hay “Xa-tan” (GLHTCG 2851). Chiến thắng của Chúa là bảo đảm cho chiến thắng của ta. Khi nhận ra sự hiện diện và hoạt động của quỷ quanh ta, chúng ta sẽ không bao giờ thua nó.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top