Chúa Nhật II Mùa Chay – 25/02/2024

Lời Chúa – Mc 9,2-10:

Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.

Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu “từ cõi chết sống lại” nghĩa là gì.

Suy niệm:

Vào thế kỷ thứ VIII và thứ IX, các vị hoàng đế Byzantine đã ra lệnh đập phá các ảnh tượng tôn giáo, bởi họ tin rằng Kinh Thánh cấm không được tạc ảnh tượng. Đầu thế kỷ thứ VIII, thánh Gio-an thành Đa-mát đã chống lại chuyện này. Ngài viết: “Vào thời xưa, Thiên Chúa không có hình có dạng, nên không bao giờ có thể được vẽ ra. Nhưng nay, khi Thiên Chúa đã mang xác thể, trò chuyện với con người, tôi sẽ vẽ một bức tranh theo Thiên Chúa mà tôi thấy.” Nhờ khẳng định mạnh mẽ này của thánh nhân mà ngày nay chúng ta có những ảnh tượng thánh.

Qua mầu nhiệm Nhập Thể, nơi con người Đức Giê-su, Thiên Chúa vô hình đã có một khuôn mặt, một thân xác, giống như bất cứ người nào trong chúng ta. Các môn đệ đã rất quen với khuôn mặt ấy, thân xác ấy. Họ đã có thời gian sống chung, trò chuyện và gặp gỡ với người mà họ gọi là Thầy, là Ráp-bi! Sáu ngày trước khi được Thiên Chúa hiển dung (x. Mc 9,2), Thầy đã nói cho các môn đệ biết về tương lai của mình: bị đau khổ, bị loại trừ, bị giết và sống lại. Thầy cũng nói cho các môn đệ biết về tương lai của họ: từ bỏ mình, vác thập giá, mất mạng sống để rồi tìm được lại. Họ đã có dấu hiệu chùn bước khi nghe về tương lai u ám. Chẳng ai để ý đến việc Thầy nói về phục sinh (Mc 8,31), hay về việc Thầy sẽ đến trong vinh quang rực rỡ (Mc 8,38).

Hôm nay, Thầy dẫn ba môn đệ thân tín lên ngọn núi cao, nơi Thầy quen gặp Cha, Đấng sai Thầy. Chính nơi đây, Thầy đã được Cha biến đổi hình dạng. Không phải chỉ khuôn mặt, nhưng toàn bộ con người. Cả con người Thầy rạng ngời ánh vinh quang thần linh. Cả y phục của Thầy cũng mang sắc trắng của thiên giới. Vị Thầy thân quen của họ như bước ra từ một thế giới khác. Rồi có hai nhân vật đáng kính là Ê-li-a và Mô-sê xuất hiện. Các vị này trò chuyện với Thầy Giê-su. Cảnh tượng linh thiêng này làm họ ngây ngất và hoảng sợ. Đỉnh điểm của thị kiến này là tiếng nói phát ra từ đám mây. Mây vừa che giấu, vừa tỏ bày sự hiện diện của Thiên Chúa. Thiên Chúa trực tiếp nói với các môn đệ từ đám mây. Ngài giới thiệu cho họ biết Thầy Giê-su của họ là ai. Thầy không chỉ là Đấng Ki-tô như Phê-rô tuyên xưng, Thầy còn là Người Con yêu dấu của Thiên Chúa, có tương quan thân thiết với Cha chẳng ai sánh bằng. Hai ông Ê-li-a và Mô-sê xuất hiện rồi lại biến đi. Chỉ Thầy Giê-su còn ở lại, chỉ Thầy được gọi là Con yêu dấu. Thiên Chúa Cha ra lệnh: Hãy lắng nghe Người (Mc 9,7). Lắng nghe về định mệnh đang chờ đợi cả Thầy lẫn trò, rồi chấp nhận và đi vào con đường Thiên Chúa dọn sẵn, con đường hẹp, chẳng ai muốn đi, nhưng lại dẫn đến sự sống, chứ không phải là ngõ cụt.

Bài Chúa Biến hình trên núi luôn được đọc vào Mùa Chay. Đây là một hy vọng xanh ngát ngay giữa màu tím của phụng vụ. Rồi cũng đến lúc Thầy trò phải xuống ngọn núi này để lên núi Cây Dầu và núi Sọ. Rồi có lúc ba môn đệ sẽ thấy khuôn mặt xao xuyến của Thầy trong Vườn Dầu (Mc 14,33-34), khuôn mặt đầy máu và thương tích trong cuộc Khổ nạn. Nhưng Phê-rô sẽ không sao quên được kinh nghiệm quý này: ông nghe tiếng của Chúa Cha phán từ trời trên núi thánh và thấy Thầy Giê-su với vẻ lẫm liệt uy phong (2 Pr 16-18).

Biến hình là sự nâng đỡ của Thiên Chúa dành cho ba môn đệ, nhưng cũng là quà tặng của Thiên Chúa dành cho Đức Giê-su. Khi Đức Giê-su đón lấy ý định nhiệm mầu của Cha, chấp nhận bước vào cuộc Khổ Nạn, thì thần tính vốn được che giấu của Ngài nay được Cha vén mở. Mùa Chay là thời gian chúng ta lên núi để được biến hình, nếu chúng ta chấp nhận lắng nghe và tuân giữ lời Con Chúa.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top