Chúa Nhật II Mùa Vọng – 04/12/2022

Lời Chúa – Mt 3,1-12:

Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới: Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.

Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng: “Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy? Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: “Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham.” Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi.”

Suy niệm:

Nước Trời đã gần, Ðấng Mê-si-a sắp đến: đó là điều Gio-an đã hô to trong hoang địa miền Giu-đê. Ðối với ông, Ðấng Mê-si-a thật là vị Thẩm phán đáng sợ. Chính Ngài sẽ tách biệt người lành với kẻ dữ, như người ta phân biệt thóc mẩy với thóc lép, “thóc mẩy thì thu vào kho, thóc lép thì bỏ vào lửa.” Ngày Ðấng Mê-si-a đến cũng là ngày Thiên Chúa thịnh nộ. Rìu đã sẵn, cây không sinh quả thì bị chặt đi. Người ta sẽ phải chịu phép rửa trong lửa hồng. Chính vì thế, Gio-an khẩn trương mời gọi dân chúng sám hối. Thực tế cho thấy Ðức Giê-su không phải là Ðấng Mê-si-a kinh khủng như ông nghĩ. Tuy nhiên, lời mời gọi sám hối của Gio-an vẫn còn nguyên giá trị. Chúng ta không sám hối vì bị đe dọa và sợ hãi, nhưng vì biết mình được Thiên Chúa yêu thương nơi Ðức Giê-su.

Mùa Vọng là mùa sám hối để đón Chúa đến. Chúa đã đến âm thầm ở Bê-lem. Chúa sẽ đến khải hoàn vào Ngày tận thế. Chúa vẫn đang đến với chúng ta mỗi ngày qua các bí tích và các biến cố lớn nhỏ. Sám hối là nhìn nhận mình đã gieo rắc bao gương mù khiến khuôn mặt Ðức Giê-su trở nên khó tin. Sám hối là tự vấn về những hành động gây chia rẽ các anh em Ki-tô hữu với nhau. Sám hối là ăn năn về những cử chỉ thiếu khoan dung, về việc đôi khi dùng bạo lực để bắt người khác chấp nhận chân lý. Sám hối là nhìn nhận phần trách nhiệm của mình trước bao sự ác của thế giới hôm nay. Ðây không phải là việc của cá nhân, nhưng là việc của cả Hội Thánh. Một Hội Thánh có can đảm sám hối là một Hội Thánh đang vươn tới sự thánh thiện.

Chúng ta cần nghe lại những lời nhắc nhở của Gio-an. Ông kéo chúng ta ra khỏi sự tự mãn: “Ðừng tưởng mình có cha là Áp-ra-ham” (Mt 3,9). Ðừng tưởng mình đương nhiên được vào Nước Trời. Gio-an mời mọi người xưng thú tội lỗi (Mt 3,6). Sông Gio-đan đã thành nơi con người làm hoà với Thiên Chúa. “Hãy dọn đường cho Chúa đến.” Hội Thánh và mỗi Ki-tô hữu là những con đường, để Chúa đến với nhân loại và để nhân loại đến với Chúa. Ước gì đó là những con đường thẳng và phẳng phiu, để ai cũng muốn đi và đi tới đích.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top