Chúa Nhật XXI Thường Niên – 27/08/2023

Lời Chúa – Mt 16,13-20:

Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” Đức Giê-su lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Đức Giê-su nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.” Rồi Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.

Suy niệm:

Trong nhóm Mười Hai, Si-môn có khuôn mặt nổi bật. Ông thuộc nhóm những môn đệ đầu tiên theo Ðức Giê-su, và là một trong ba môn đệ thân tín nhất. Ông có mặt lúc Chúa hiển dung và trong Vườn Cây Dầu. Ông thường là phát ngôn viên của cả nhóm (x. Mt 19,27). Ðức Giê-su phục sinh đã hiện ra cho ông trước tiên (1 Cr 15,5) và giao cho ông chăn dắt đoàn chiên của Ngài (Ga 21,15-17).

Si-môn có bản tính bộc trực, hăng hái. Vì quá tin vào sức mình, ông đã sa ngã, chối Chúa. Bất chấp những yếu đuối và giới hạn của Si-môn, Ðức Giê-su vẫn chọn ông đứng đầu nhóm Mười Hai, và làm nền tảng cho Hội Thánh của Ngài. Ngài đặt cho Si-môn một tên mới là Phê-rô, trong tiếng A-ram là Kê-pha, nghĩa là Tảng Ðá. Tên mới này phản ánh sứ mạng Chúa giao cho ông.

Phê-rô được tuyên bố là người có phúc, vì ông đã được Cha trên trời cho biết Ðức Giê-su là ai. Ông đã tin tưởng đón nhận mặc khải ấy. “Thầy là Ðấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Ðó là lời tuyên xưng đức tin của Phê-rô. Nhưng ông không chỉ tuyên xưng đức tin của mình, ông còn tuyên xưng tình yêu nữa: “Lạy Thầy, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Với niềm tin-yêu vào Ðức Giê-su, Phê-rô sẵn sàng chia sẻ sứ mạng Mục Tử của Ngài, sẵn sàng hiến mình vì đoàn chiên. Quả thực, Phê-rô đã giang tay chịu chết như Thầy Giê-su, đã theo Thầy và đến nơi mình không muốn đến.

Chúng ta ngỡ ngàng trước sự tin tưởng của Ðức Giê-su. Ngài cho Phê-rô được chia sẻ trách nhiệm với Ngài, dù ông chỉ là một ngư phủ bình dân, ít học. Chỉ mình Ðức Giê-su mới là Nền Tảng (x. 1 Pr 2,4-5), nhưng Phê-rô cũng được làm nền cho Hội Thánh. Chỉ mình Ðức Giê-su nắm giữ chìa khóa (x. Kh 3,7), nhưng Phê-rô cũng được trao chìa khóa Nước Trời. Nếu Phê-rô có quyền giáo huấn, quyền thánh hoá và quản trị Hội Thánh, thì chỉ nhằm mục đích là phục vụ Dân Chúa.

Hội Thánh đã gặp biết bao khó khăn trong dòng lịch sử. Không phải chỉ là những cuộc bách hại đẫm máu, mà còn là những chia rẽ, tranh chấp nội bộ, những sa sút trầm trọng vì chạy theo thế gian. Hôm nay, Hội Thánh cũng gặp khó khăn không ít, khi nhiều người bỏ nhà thờ, bỏ đức tin, khi ơn gọi giảm sút ở nhiều nơi, khi Ðức Thánh Cha bị công kích. Ước gì mỗi người chúng ta ở lại và yêu mến Hội Thánh, cải tổ và canh tân Hội Thánh bằng việc canh tân chính bản thân mình.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top