Lời Chúa Hôm Nay
Bài Đọc 1 – 2 Sm 7,1-5.8b-12.14a.16:
1 Khi vua Đa-vít được yên cửa yên nhà và Đức Chúa đã cho vua được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa,2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than: “Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải.”3 Ông Na-than thưa với vua: “Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Đức Chúa ở với ngài.”
4 Nhưng ngay đêm ấy, có lời Đức Chúa phán với ông Na-than rằng:
5 “Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít: Đức Chúa phán thế này: Ngươi mà xây nhà cho Ta ở sao?8b Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en.9 Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất.10 Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu,11 kể từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa, Đức Chúa báo cho ngươi biết là Đức Chúa lập cho ngươi một nhà.12 Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người do chính ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền.14a Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con.16 Trước mặt Ta, nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững, và ngai vàng của ngươi sẽ được củng cố đến muôn đời.”
Tin Mừng – Lc 1,67-79:
67 Khi ấy, ông Da-ca-ri-a, cha của Gio-an, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng:
68 “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en
đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.
69 Từ dòng dõi trung thần Đa-vít,
Người đã cho xuất hiện
Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta,
70 như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ
mà phán hứa tự ngàn xưa:
71 sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù,
thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét;
72 sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên
và nhớ lại lời xưa giao ước;
73 Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham
rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,
74 và cho ta chẳng còn sợ hãi,
75 để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người,
mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.
76 Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu
là ngôn sứ của Đấng Tối Cao:
con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người,
77 bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ
là tha cho họ hết mọi tội khiên.
78 Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn,
cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,
79 soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối
và trong bóng tử thần,
dẫn ta bước vào đường nẻo bình an.”
Suy Niệm:
Sau hơn chín tháng bị câm, khi Gioan đã sinh được tám ngày, lời nói đầu tiên của ông Dacaria là một bài ca chúc tụng. Ông chúc tụng Đức Chúa, Thiên Chúa của Ítraen vì Ngài đã viếng thăm và cứu chuộc dân Ngài (c. 68). Mọi việc Thiên Chúa sắp làm cho đoàn dân riêng được gói gọn trong một động từ rất đơn sơ: viếng thăm.
Thiên Chúa đi thăm dân Ngài để cứu độ và ban ơn tha tội (c. 77). Gioan, con của ông, được hân hạnh là người đi trước mở đường (c. 76). Dacaria vui vì niềm vui của cả dân tộc và của riêng gia đình ông. Thiên Chúa đi thăm dân qua Đức Giêsu, Người Con Một. Đó là Vị Cứu Tinh quyền thế đến từ dòng dõi Đavít (c. 69). Do lòng từ bi thương xót của Thiên Chúa, Đấng Mêsia đã được sai đến như Vừng Đông tự chốn cao vời (c. 78). Vừng sáng này đến thăm những ai ngồi trong bóng tối sự chết và đưa dắt dân Ngài vào con đường bình an (c. 79). Bình an là được giải thoát khỏi tay kẻ thù (c. 71), khỏi tội lỗi (c. 77), là được tự do phụng thờ Thiên Chúa trên quê hương (cc. 74-75).
Cả đời sống của Đức Giêsu là một cuộc viếng thăm của Thiên Chúa. Đây là cuộc viếng thăm độc nhất vô nhị, vì là cuộc viếng thăm của đích thân Con Thiên Chúa. Ngài không chỉ thăm như người khách ghé qua. Ngài đã thăm và ở lại, dựng lều cư ngụ với loài người (Ga 1,14). Khi Đức Giêsu hoàn sinh người con của bà góa thành Nain, đám đông reo lên: Thiên Chúa đã viếng thăm dân Ngài (Lc 7,16). Nhưng trong thực tế dân Ngài đã khước từ cuộc thăm viếng ấy. Ngôi Lời đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận (Ga 1,11). Mãi mãi con người có tự do để ở lại trong bóng tối và sự chết, và cũng có quyền khước từ bình an thật của trời cao (Lc 19,42).
Giêrusalem đã bị sụp đổ vào năm 70 dưới tay kẻ thù, vì đã từ khước sự thăm viếng chở che của Thiên Chúa (Lc 19,44). Đó là một bi kịch và hơn nữa, là một thảm kịch. Tiếc thay, thảm kịch ấy vẫn tiếp diễn trên thế giới. Hôm nay Thiên Chúa từ ái, bao dung vẫn đến thăm con người, và nhiều người trong chúng ta vẫn giữ thái độ chối từ, khép kín. Ơn cứu độ, ơn giải phóng, ánh sáng, và bình an của trời cao, là những điều còn xa lạ với bao người, kể cả các Kitô hữu. Bóng tối của sự chết, của hận thù ghét ghen vẫn thống trị địa cầu.
Mừng lễ Giáng Sinh là mừng cuộc viếng thăm của Thiên Chúa. Cách duy nhất để mừng là mở cửa lòng cho Con Thiên Chúa vào. Hãy tiếp đón Ngài đến với ta dưới những hình thái bất ngờ: một trẻ thơ nghèo hèn, yếu đuối; một Mêsia không tấc sắt trong tay; một ông thợ mộc ở vùng quê Nadarét; một tử tội bị đóng đinh thập tự. Hãy thắp lên một ngọn nến trong đêm Noel để chào mừng Ánh Sáng.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.