Chương 2. Thục hình (Điều 1336-1338)

Điều 1336

§1. Thục hình có thể chi phối một phạm nhân hoặc suốt đời hoặc trong một thời gian được ấn định trước, hoặc trong một thời gian vô hạn, ngoài những hình phạt mà luật có thế đặt ra, thục hình gồm những loại sau đây:

cấm hay buộc phải cư ngụ tại một nơi hay một địa hạt nhất định;

tước đoạt một quyền bính, một giáo vụ, một nhiệm vụ, một quyền lợi, một đặc ân, một năng quyền, một ân huệ, một danh hiệu, một phù hiệu, dù chỉ là thuần túy danh dự;

cấm thi hành những điều kê khai ở 2° hay cấm thi hành những điều ấy trong một nơi hay ngoài một nơi nhất định; những cấm đoán trên không bao giờ có thể trở thành vô hiệu nếu không tuân theo;

thuyên chuyển sang một giáo vụ khác với tính cách hình phạt;

sa thải khỏi bậc giáo sĩ.

§2. Chỉ có những thục hình được nêu lên ở §1, 3° mới có thể là những hình phạt tiền kết.

Điều 1337

§1. Vạ cấm cư ngụ tại một nơi hay một địa hạt nhất định có thể chi phối các giáo sĩ hoặc các tu sĩ, nhưng lệnh buộc cư ngụ ở đó có thể chi phối các giáo sĩ triều và, trong giới hạn của hiến pháp, các tu sĩ.

§2. Để tuyên kết lệnh buộc cư ngụ tại một nơi hay trong một địa hạt nhất định, cần phải có sự chấp thuận của Đấng Bản Quyền địa phương ấy, trừ khi chỗ đó có một nhà dành cho cả giáo sĩ ngoài giáo phận để đền tội hay sửa mình.

Điều 1338

§1. Những việc tước đoạt và cấm đoán được nói đến ở điều 1336 §1, 2° và 3° không bao giờ chi phối những quyền bính, giáo vụ, nhiệm vụ, quyền lợi, đặc ân, năng quyền, ân huệ, danh hiệu, phù hiệu nào không ở dưới quyền bính của vị Bề Trên thiết lập hình phạt.

§2. Không thể ra vạ tước đoạt quyền thánh chức được, nhưng chỉ có thể cấm thi hành chức ấy hay một vài hành vi của chức ấy; cũng vậy, không thể ra vạ tước đoạt bằng cấp đại học được.

§3. Đối với những điều cấm được nói đến ở điều 1336 §1, 3° phải tuân giữ quy tắc được nói đến ở điều 1335 dành cho các vạ.

Chương 1. Dược hình hay vạ (Điều 1331-1335)Chương 3. Những dược hình và những việc sám hối (Điều 1339-1340)