Chương 1. Công nghị Giáo phận (Điều 460-468)

Điều 460

Công nghị giáo phận là cuộc hội họp các đại biểu linh mục và các Kitô hữu khác của Giáo Hội địa phương nhằm mục đích giúp đỡ Giám mục giáo phận trong việc mưu ích cho toàn thể cộng đồng giáo phận, chiếu theo quy tắc của những điều khoản sau đây.

Điều 461

§1. Công nghị giáo phận được tổ chức tại mỗi Giáo Hội địa phương mỗi khi các hoàn cảnh đòi hỏi, theo sự thẩm định của Giám mục giáo phận, sau khi đã tham khảo ý kiến của hội đồng linh mục.

§2. Nếu một Giám mục coi sóc nhiều giáo phận, hoặc nếu ngài coi sóc một giáo phận như là Giám mục riêng của giáo phận đó, nhưng lại coi sóc một giáo phận khác như là Giám Quản, thì ngài có thể chỉ triệu tập một công nghị cho tất cả các giáo phận đã được ủy thác cho ngài.

Điều 462

§1. Chỉ có Giám mục giáo phận mới triệu tập công nghị giáo phận, chứ không phải vị tạm thời lãnh đạo giáo phận.

§2. Giám mục giáo phận chủ tọa công nghị giáo phận, tuy nhiên, ngài có thể ủy quyền cho Tổng Đại Diện hoặc Đại Diện Giám mục chu toàn giáo vụ này trong từng phiên họp của công nghị.

Điều 463

§1. Những vị sau đây phải được triệu tập tham dự công nghị giáo phận với tư cách là thành viên và buộc phải tham dự công nghị giáo phận:

Giám mục phó và các Giám mục phụ tá;

các Tổng Đại Diện, các Đại Diện Giám mục, và Đại Diện tư pháp;

các kinh sĩ của nhà thờ chính tòa;

các thành viên của hội đồng linh mục;

các giáo dân, ngay cả khi họ là thành viên của các tu hội thánh hiến, được hội đồng mục vụ lựa chọn theo thể thức và số người do Giám mục giáo phận ấn định, hoặc nơi nào không có hội đồng ấy, thì theo tiêu chuẩn do Giám mục giáo phận ấn định;

Giám đốc đại chủng viện của giáo phận;

các linh mục quản hạt;

ít là một linh mục trong mỗi giáo hạt, được tất cả những vị đang coi sóc các linh hồn nơi đó chọn ra; ngoài ra, một linh mục khác được chọn để thay thế ngài, nếu ngài bị ngăn trở;

các Bề Trên của các hội dòng và các tu đoàn tông đồ có một nhà trong giáo phận; những vị này được lựa chọn theo thể thức và số người do Giám mục giáo phận ấn định.

§2. Giám mục giáo phận có thể mời những người khác, hoặc là giáo sĩ, hoặc là thành viên của các tu hội thánh hiến, hoặc là giáo dân, tham dự công nghị giáo phận với tư cách là thành viên.

§3. Nếu xét thấy thuận lợi, Giám mục giáo phận có thể mời các thừa tác viên hoặc thành viên của các Giáo Hội hoặc của các cộng đoàn Giáo Hội không hiệp thông trọn vẹn với Giáo Hội Công Giáo tham dự công nghị giáo phận với tư cách là quan sát viên.

Điều 464

Một thành viên của công nghị, nếu bị ngăn trở chính đáng, không có quyền cử một người đại diện tham dự nhân danh mình, nhưng phải thông báo cho Giám mục biết ngăn trở đó.

Điều 465

Tất cả mọi vấn đề đã được đề nghị phải được đưa ra cho các thành viên tự do thảo luận trong các phiên họp của công nghị.

Điều 466

Trong công nghị giáo phận, Giám mục giáo phận là nhà lập pháp duy nhất, các thành viên khác của công nghị chỉ có quyền tư vấn mà thôi; chỉ một mình ngài ký vào các bản tuyên ngôn và sắc lệnh của công nghị, chỉ có ngài mới có quyền ban hành các bản tuyên ngôn và các sắc lệnh đó.

Điều 467

Giám mục giáo phận phải chuyển đạt cho vị Trưởng Giáo Tỉnh cũng như cho Hội đồng Giám mục văn bản của các tuyên ngôn và các sắc lệnh của công nghị.

Điều 468

§1. Giám mục giáo phận, tùy theo sự thẩm định khôn ngoan của mình, đình hoãn và giải tán công nghị giáo phận.

§2. Khi tòa giám mục khuyết vị hoặc bị ngăn trở, công nghị đương nhiên bị đình hoãn chiếu theo luật cho đến khi Giám mục giáo phận kế vị quyết định tiếp tục hoặc tuyên bố kết thúc công nghị.

Đề mục 3. Tổ chức nội bộ của các Giáo hội địa phương (Điều 460-572)Chương 2. Tòa Giám mục Giáo phận (Điều 469-494)