Bài ai ca thứ hai khóc thành Tia sụp đổ
1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:2 Phần ngươi, hỡi con người, hãy cất bài ai ca khóc thành Tia.3 Hãy nói với thành Tia nằm nơi cửa biển, nơi các dân giao thương với nhiều hải đảo: Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này:
Hỡi Tia, chính ngươi đã từng nói:
“Ta xinh đẹp tuyệt trần!”
4 Lãnh thổ của ngươi
trải rộng khắp trùng dương.
Nhờ những tay thợ lành nghề,
sắc đẹp của ngươi thêm lộng lẫy.
5 Họ lấy gỗ trắc Xơ-nia
đóng cho ngươi toàn bộ mạn sườn;
lấy gỗ bá hương Li-băng
làm cột buồm,
6 dùng gỗ sồi Ba-san làm mái chèo.
Họ lấy gỗ bá hương
từ các đảo Kít-tim
khảm ngà voi làm mái che ngươi.
7 Buồm của ngươi
làm bằng vải gai sặc sỡ
đưa từ Ai-cập về,
trông giống như cờ hiệu;
bạt che ngươi bằng vải tía
vải điều của các hải đảo Ê-li-sa.
8 Hỡi Tia,
những tay chèo thuyền cho ngươi
là các dân Xi-đôn và Ác-vát;
các thủy thủ của ngươi
là những tay khéo léo lanh lợi;
9 còn những người trét các lỗ rò
là các kỳ mục Gơ-van,
là những bậc
khôn ngoan từng trải.
Mọi tàu biển và thủy thủ của chúng đến với ngươi để giao thương buôn bán.10 Người Ba-tư, người Lút và Pút làm chiến binh phục vụ trong quân đội của ngươi. Họ treo khiên mộc và mũ chiến ở nơi ngươi, làm cho ngươi được vinh hiển.11 Con cái Ác-vát cùng với quân đội của chúng đóng trên các tường lũy của ngươi, khắp chung quanh; còn quân Gam-mát thì ở trên các ngọn tháp của ngươi. Chúng treo thuẫn trên các tường lũy của ngươi, khắp chung quanh, làm cho vẻ đẹp của ngươi thêm lộng lẫy.12 Tác-sít giao thương với ngươi vì ngươi có đủ mọi thứ hàng hóa. Chúng đưa bạc, sắt, kẽm, chì cho ngươi, để đổi lấy hàng hóa.13 Gia-van, Tu-van và Me-séc cũng giao thương với ngươi. Chúng đem nô lệ và các vật dụng bằng đồng cho ngươi để đổi lấy thực phẩm.14 Từ Bết Tô-gác-ma, người ta trao ngựa tải, ngựa chiến và lừa cho ngươi để đổi lấy hàng hóa.15 Con cái Đơ-đan cũng buôn bán với ngươi; nhiều hải đảo là khách hàng của ngươi; chúng nộp cho ngươi ngà voi và gỗ mun.16 A-ram cũng giao thương với ngươi, vì ngươi có nhiều sản phẩm; họ trả cho ngươi hồng ngọc, vải điều, nhiễu điều, hàng mịn, san hô, ngọc tía, để đổi lấy hàng hóa.17 Cả Giu-đa và đất Ít-ra-en cũng là những khách hàng của ngươi, họ trả cho ngươi lúa mì Min-nít, sáp với mật ong, dầu và nhựa thơm để đổi lấy thực phẩm của ngươi.18 Đa-mát giao thương với ngươi vì ngươi có nhiều sản phẩm và đủ loại hàng hóa: nó cung cấp cho ngươi rượu Khen-bôn và len Xa-kha.19 Từ U-dan, Đan và Gia-van đem sắt đã luyện, quế bì, quế thanh để đổi lấy hàng hóa của ngươi.20 Đơ-đan đem thảm làm yên ngựa đến buôn bán với ngươi.21 Ả-rập và các ông hoàng Kê-đa cũng giao thương với ngươi; họ đem chiên, cừu, dê đến buôn bán với ngươi.22 Khách buôn Sơ-va và Ra-ơ-ma cũng giao thương với ngươi; họ trao cho ngươi mọi thứ hương thơm hảo hạng, mọi thứ đá quý cùng với vàng để đổi lấy hàng hóa.23 Kha-ran, Căn-nê và E-đen; các khách buôn Sơ-va, Át-sua và Kin-mát giao thương với ngươi;24 họ buôn bán với ngươi, đem đến các chợ của ngươi nào y phục lộng lẫy, áo choàng vải điều vải tía, nào hàng dệt nhiều màu, dây thừng bện chắc.
25 Tàu bè Tác-sít
chuyển chở hàng hóa cho ngươi.
Giữa trùng dương,
ngươi đã được chất đầy
và chở nặng.
26 Các tay chèo của ngươi
đưa ngươi ra biển cả.
Cơn gió đông
làm ngươi vỡ tan tành
giữa trùng dương.
27 Tài sản,
hàng hóa cùng thực phẩm,
thủy thủ, các tay chèo,
thợ trét lỗ rò,
khách buôn và mọi chiến binh
phục vụ ngươi,
cũng như mọi hành khách
trên tàu,
tất cả đều chìm xuống biển sâu,
vào ngày ngươi sụp đổ.
28 Nghe tiếng các thủy thủ
của ngươi kêu la,
dân chúng trên bờ đều rúng động.
29 Bấy giờ, mọi kẻ cầm mái chèo
đều xuống khỏi tàu;
các thủy thủ, mọi người đi biển,
tất cả đều lên đất.
30 Họ sẽ kể lể về chuyện của ngươi
mà kêu gào xót xa
và rắc bụi lên đầu,
rồi lăn mình trên đống tro;
31 vì ngươi, họ cạo đầu,
và mặc áo vải thô;
họ khóc thương ngươi,
lòng đầy cay đắng.
32 Họ cất lên một khúc ai ca,
khóc thương ngươi,
não nùng ai oán:
“Nào ai giống như Tia,
lặng lẽ chìm sâu trong biển cả.
33 Trước kia,
khi ngươi dùng đường biển
đưa hàng đi khắp chốn,
bao dân nước
đã được mãn nguyện;
vì lắm của lại nhiều hàng,
ngươi đã làm giàu
cho vua chúa trên mặt đất.
34 Giờ đây,
ngươi bị sóng đánh tan tành,
chìm sâu trong biển cả;
hàng hóa
cùng với mọi hành khách
đã chìm xuống theo ngươi.
35 Mọi dân cư trên các hải đảo
đều kinh ngạc
về chuyện của ngươi.
Vua chúa của họ rụng rời
kinh hãi và thất vọng ra mặt.
36 Khách hàng các nước
cười nhạo ngươi
vì ngươi đã hóa ra đồ kinh tởm;
ngươi sẽ chẳng còn tồn tại
đến mãi mãi muôn đời.”