2. BA-BY-LON BỊ TRỪNG PHẠT
Con Điếm khét tiếng
1 Bấy giờ, trong số bảy thiên thần mang bảy chén, một vị đến bảo tôi: “Lại đây, tôi sẽ chỉ cho ông thấy Con Điếm khét tiếng, đang ngồi bên những làn nước mênh mông, bị xét xử như thế nào.2 Vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm với nó, và những người sống trên mặt đất đã say vì thứ rượu là sự gian dâm của nó.”3 Rồi đang khi tôi xuất thần thì thiên thần đem tôi vào sa mạc. Ở đó tôi thấy một người đàn bà, ngồi trên một Con Thú đỏ thẫm, Con Thú ấy mang đầy những danh hiệu xúc phạm đến Thiên Chúa, và có bảy đầu mười sừng.4 Người đàn bà mặc áo đỏ tía và đỏ thẫm, trang sức toàn bằng vàng, đá quý và ngọc trai, tay cầm một chén vàng đầy những thứ ghê tởm và ô uế, tức là sự gian dâm của nó.5 Trên trán nó, có viết một tên mang ý nghĩa huyền bí: “Ba-by-lon vĩ đại, mẹ đẻ ra các gái điếm và các thứ ghê tởm trên trần gian.”6 Tôi thấy người đàn bà ấy say máu dân thánh và máu các chứng nhân của Đức Giê-su. Thấy nó, tôi rất đỗi ngạc nhiên.
Ý nghĩa tượng trưng của Con Thú và Con Điếm
7 Bấy giờ thiên thần bảo tôi: “Sao lại ngạc nhiên? Tôi sẽ nói cho ông hay ý nghĩa huyền bí của người đàn bà và của Con Thú nó đang cưỡi, là Con Thú bảy đầu mười sừng.8 Con Thú ông vừa thấy, nó đã có nhưng không còn nữa. Nó sắp từ vực thẳm đi lên và đang tới chỗ diệt vong. Các người sống trên mặt đất, mà từ thuở tạo thiên lập địa không được ghi tên trong Sổ Trường Sinh, sẽ ngạc nhiên khi thấy Con Thú, vì nó đã có, nó không còn nữa, nhưng sẽ trở lại.9 Đây là lúc cần phải có trí thông minh cùng với sự khôn ngoan. Bảy đầu là bảy quả núi trên đó người đàn bà ngồi.
“Đó cũng là bảy vua;10 năm vua đã đổ, một vua hiện còn, một vua khác chưa đến, và khi vua này đến thì phải ở lại ít thời gian thôi.11 Còn Con Thú đã có và không còn nữa, nó là vua thứ tám, nó cũng thuộc số bảy vua và đang tới chỗ diệt vong.12 Mười sừng ông đã thấy, là mười vua; chúng chưa nhận được vương quyền, và sẽ nhận được quyền làm vua với Con Thú, trong vòng một giờ.13 Chúng chỉ có một ý định duy nhất là trao thế lực và quyền bính của mình cho Con Thú.14 Chúng sẽ giao chiến với Con Chiên, và Con Chiên sẽ thắng chúng, vì Con Chiên là Chúa các chúa, Vua các vua; những kẻ đi theo Người, tức là những kẻ được kêu gọi, được tuyển chọn, và luôn trung thành, cũng sẽ thắng.”
15 Thiên thần lại nói với tôi: “Những làn nước ông đã thấy, nơi Con Điếm ngồi, là những dân, những đám đông, những nước và những ngôn ngữ.16 Mười sừng ông đã thấy và Con Thú, chúng sẽ ghét Con Điếm, sẽ bắt nó phải đơn độc và trần truồng, sẽ ăn thịt nó và dùng lửa thiêu hủy nó.17 Quả vậy, Thiên Chúa đã khiến chúng quyết tâm thực hiện ý định của Người, thực hiện một ý định duy nhất là trao vương quyền của chúng cho Con Thú, cho đến khi các lời Thiên Chúa được hoàn tất.18 Người đàn bà ông đã thấy, là Thành vĩ đại nắm vương quyền thống trị vua chúa trần gian.”
Kh 14,4; Đnl 10,17; 2 Mcb 13,4; 1 Tm 6,15
đ. 17,1–19,10: toàn bộ chương 17 dành để mô tả Ba-by-lon –Con Điếm Rô-ma–, ngồi trên Con Thú kỳ quái; sự sụp đổ của Ba-by-lon được loan báo long trọng (18,1-8); tiếp đến là than khóc có tính chất trào phúng (18,9-24); và một phụng vụ khải hoàn trên trời (19,1-10) – Ba-by-lon là Rô-ma với tôn giáo thờ hoàng đế. Các hoàng đế đã bắt tín hữu tôn thờ mình. Ai không tuân lệnh thì bị sát hại. Các tín hữu trung thành với Đức Ki-tô không chịu sụp lạy các tượng hoàng đế. Ở đây, tác giả khích lệ tín hữu đang bị bách hại. Rô-ma dù tàn ác, hung bạo đến đâu đi nữa, cũng sắp đến ngày tàn.
e. Thị kiến này xảy ra trong sa mạc. Qua thị kiến này, Rô-ma tức người đàn bà mang tên Ba-by-lon vĩ đại đã bị vạch mặt chỉ tên. Rô-ma đã sát hại tín hữu, vì họ không chịu theo cách sống của nó.
g. Trong Cựu Ước, từ Con Điếm dùng để chỉ cá nhân hay tập thể bất trung với Thiên Chúa. Nói về thờ ngẫu tượng, người ta mượn hình ảnh người vợ bất trung hay Con Điếm. Ở đây ám chỉ Rô-ma vừa thờ ngẫu tượng (thờ hoàng đế) vừa vô luân. Cựu Ước cũng gọi một số thành mang tên như thế: Ni-ni-vê (Nk 3,4); Tia (Is 23,15-17); Giê-ru-sa-lem (Is 1,21; Gr 13,27; Ed 16,15); Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri (Ed 23,2).
h. Ám chỉ nơi bị tàn phá bình địa; hoặc nơi ở của ma quỷ và ác thú.
i. Đến Thiên Chúa được thêm vào cho rõ nghĩa.
k. Bảy đầu là bảy ngọn núi ở Rô-ma (c. 9); mười sừng là mười vua chư hầu (c. 12) phải lụy phục hoàng đế Rô-ma.
l. Nền thịnh vượng của Rô-ma.
m. Người Rô-ma có thói quen đeo trên trán giải băng có viết tên mình.
n. Cuộc bách hại các tín hữu.
o. Giải thích tên huyền bí của Ba-by-lon vĩ đại, hình thù Con Thú và các hoạt động của nó. Tác giả tóm tắt lịch sử Rô-ma trong thời cấm đạo, đế quốc Rô-ma xưng hùng xưng bá với các tiểu quốc, nhưng lại muốn bá chủ về tôn giáo. Rô-ma đã mắc sai lầm. Bách hại tín hữu là phương thế tốt nhất để tự tiêu diệt.
p. Loan báo Rô-ma sẽ bị hủy diệt.
q. Ám chỉ tước hiệu Con Thú, nhái lại danh Thiên Chúa (x. 1,8). Nhưng cũng có thể ám chỉ hoàng đế Nê-rô, theo truyền khẩu: ông chết rồi ông sẽ sống lại.
r. Bảy vua đã cấm đạo và bách hại tín hữu. Năm vua đã đổ: Nê-rô (54-68); Gan-ba (68-69); Ô-thon (69) hay Vi-tê-li-ô (69); Vét-pa-xi-a-nô (69-79); Ti-tô (79-81); một vua hiện còn: Đô-mi-xi-a-nô (81-96); chưa đến: Ne-va (96-98).
s. Một Nê-rô mới, biểu tượng của đế quốc bách hại. Đế quốc tồn tại và tiếp tục thù nghịch với tín hữu.
Hai câu 10 và 11 khó hiểu.
t. Các vua chư hầu Rô-ma đều tuân theo tôn giáo thờ hoàng đế.
u. X. 19,16. Con Chiên là Đức Giê-su toàn thắng và được danh xưng này. Chỉ có Đức Giê-su mới là Chúa Tể phải tôn thờ; còn các bậc vua chúa trần gian chỉ là con người, được tôn kính chứ không được tôn thờ.
v. Các chư hầu sẽ nổi lên chống lại Rô-ma. Rô-ma sẽ bị tàn phá và đói kém.
x. Thiên Chúa sử dụng lợi khí của Rô-ma để phá hủy Rô-ma, gậy ông đập lưng ông. Mười vua trước kia liên kết với Con Thú chống lại Con Chiên, giờ đây quay lại chống Con Điếm.
y. Giải thích người đàn bà (17,3) là Rô-ma.