Lời kinh phụng vụ
1 Trước hết, tôi khuyên ai nấy dâng lời cầu xin, khẩn nguyện, nài van, tạ ơn cho tất cả mọi người,2 cho vua chúa và tất cả những người cầm quyền, để chúng ta được an cư lạc nghiệp mà sống thật đạo đức và nghiêm chỉnh.3 Đó là điều tốt và đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta,4 Đấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.5 Thật vậy, chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người: đó là một con người, Đức Ki-tô Giê-su,6 Đấng đã tự hiến làm giá chuộc mọi người.
Điều này đã được chứng thực vào đúng thời đúng buổi.7 Và để làm chứng về điều này, tôi được đặt làm người rao giảng và làm Tông Đồ –tôi nói thật chứ không nói dối– nghĩa là làm thầy dạy các dân ngoại về đức tin và chân lý.8 Vậy tôi muốn rằng người đàn ông hãy cầu nguyện ở bất cứ nơi nào, tay giơ lên trời, tâm hồn thánh thiện, không giận hờn, không xung khắc.
Khi họp cộng đoàn, người phụ nữ phải như thế nào?
9 Cũng thế, tôi muốn người đàn bà phải ăn mặc đoan trang, đồ trang điểm phải kín đáo, giản dị: không phải là những kiểu tóc cầu kỳ, vàng bạc, ngọc trai hay quần áo đắt tiền,10 nhưng là những việc lành; như thế mới thích hợp với những người đàn bà xưng mình có lòng đạo đức.11 Khi nghe lời dạy dỗ, đàn bà phải thinh lặng và hết lòng phục tùng.12 Tôi không cho phép đàn bà giảng dạy, hay thống trị đàn ông, trái lại họ phải thinh lặng,13 vì A-đam được tạo dựng trước, rồi mới đến E-và.14 Cũng không phải A-đam đã bị dụ dỗ, nhưng là người đàn bà đã phạm tội, khi bị dụ dỗ.15 Tuy nhiên, người đàn bà sẽ được cứu nhờ sinh con cái, nếu kiên trì giữ đức tin, đức mến và sự thánh thiện, với lòng đơn sơ giản dị.
Mt 20,28; Gl 1,14; Tt 2,14
1 Tm 1,11; Gl 2,7-8; 2 Tm 1,11
r. Lời cầu nguyện của Hội Thánh có tính cách đại đồng, phổ quát. Tính cách này còn thấy hiện rõ trong lời nguyện giáo dân hay lời nguyện cho mọi người trong ngày đại lễ và Chúa nhật hiện nay.
s. Trong số có vua Nê-rô, hoàng đế Rô-ma lúc bấy giờ. Điều ấy chứng tỏ lòng đại lượng của thánh Phao-lô, đồng thời hé mở cho thấy các mối lo ngại của người về tương lai Hội Thánh.
t. Thời kỳ Chúa ấn định vào lúc Người thấy là nên chăng, vì Người làm chủ thời gian và hướng dẫn lịch sử loài người (x. Tt 1,3; Cv 1,7).
u. Ý tưởng này đã được nói tới trong 1 Cr 1,2; 2 Cr 2,14; 1 Tx 1,8, còn giơ tay lên là một cử chỉ cầu nguyện quen thuộc nơi người Do-thái (x. Xh 9,29.33; Is 1,15 v.v.) cũng như nơi dân ngoại.
v. Ở đây, nam giới cũng như nữ giới đều tham dự vào việc cầu nguyện như nhau.
x. Quan niệm đạo đức này mang dấu vết hoàn cảnh xã hội và tôn giáo của một thời. Các điều phụ thuộc có thể đổi thay cùng với năm tháng, nhưng điều cốt yếu vẫn tồn tại. Mà cốt yếu là lòng đạo đức được bày tỏ ra bên ngoài bằng cách thực hành những việc phước thiện.
y. Mấy câu nói về phụ nữ trong đoạn này có vẻ coi nhẹ phái yếu và khắt khe đối với họ. Nhưng cần đặt mình vào hoàn cảnh lúc bấy giờ để phê phán. Các xã hội Á châu trước đây cũng có một luận điệu như thế, khi nói về phụ nữ. Ngày nay tình thế đã thay đổi. Thánh Phao-lô viết những dòng này chắc hẳn là do hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ xui khiến. Khi bảo rằng người phụ nữ sẽ được cứu nhờ sinh con cái, là thánh nhân muốn chống lại phe rối đạo cấm người ta kết hôn (1 Tm 4,3); khi yêu cầu họ phải thinh lặng lúc nghe lời dạy dỗ là người muốn phản ứng chống lại các phụ nữ hay nói, không kín miệng và ăn nói lăng nhăng, bừa bãi (1 Tm 5,13).