Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 03/05/2026
Bài Đọc 1 – Cv 6,1-7:
1 Thời đó, khi số môn đệ thêm đông, thì các tín hữu Do-thái theo văn hóa Hy-lạp kêu trách những tín hữu Do-thái bản xứ, vì trong việc phân phát lương thực hằng ngày, các bà góa trong nhóm họ bị bỏ quên.2 Bởi thế, Nhóm Mười Hai triệu tập toàn thể các môn đệ và nói: “Chúng tôi mà bỏ việc rao giảng Lời Thiên Chúa để lo việc ăn uống, là điều không phải.3 Vậy, thưa anh em, anh em hãy tìm trong cộng đoàn bảy người được tiếng tốt, đầy Thần Khí và khôn ngoan, rồi chúng tôi sẽ cắt đặt họ làm công việc đó.4 Còn chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ Lời Thiên Chúa.”5 Đề nghị trên được mọi người tán thành. Họ chọn ông Tê-pha-nô, một người đầy lòng tin và đầy Thánh Thần, cùng với các ông Phi-líp-phê, Pơ-rô-khô-rô, Ni-ca-no, Ti-môn, Pác-mê-na và ông Ni-cô-la, một người ngoại quê An-ti-ô-khi-a đã theo đạo Do-thái.6 Họ đưa các ông ra trước mặt các Tông Đồ. Sau khi cầu nguyện, các Tông Đồ đặt tay trên các ông.
7 Lời Thiên Chúa vẫn lan tràn, và tại Giê-ru-sa-lem, số các môn đệ tăng thêm rất nhiều, lại cũng có một đám rất đông các tư tế đón nhận đức tin.
Bài Đọc 2 – 1 Pr 2,4-9:
4 Anh em thân mến, anh em hãy tiến lại gần Đức Ki-tô, viên đá sống động bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa chọn lựa và coi là quý giá.5 Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền Thờ thiêng liêng, và hãy để Thiên Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng Người nhờ Đức Giê-su Ki-tô.6 Quả thật, có lời Kinh Thánh chép: Này đây Ta đặt tại Xi-on một viên đá quý được lựa chọn, làm đá tảng góc tường: kẻ tin vào đó sẽ không phải thất vọng.
7 Vậy vinh dự cho anh em là những người tin, còn đối với những kẻ không tin, thì viên đá thợ xây loại bỏ đã trở nên đá tảng góc tường,8 và cũng là viên đá làm cho vấp, tảng đá làm cho ngã. Họ đã vấp ngã vì không tin vào Lời Chúa. Số phận của họ là như vậy.
9 Còn anh em, anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân thánh, dân riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những kỳ công của Người, Đấng đã gọi anh em ra khỏi miền u tối, vào nơi đầy ánh sáng diệu huyền.
Tin Mừng – Ga 14,1-12:
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.2 Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em.3 Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó.4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”
5 Ông Tô-ma nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường?”6 Đức Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.7 Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.”
8 Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.”9 Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha’?10 Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình.11 Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm.12 Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.”
Suy Niệm:
Trong Mùa Phục sinh, Hội Thánh lại cho chúng ta đọc Diễn từ chia tay của Đức Giêsu với các môn đệ. Chia tay dĩ nhiên là buồn, nhất là chia tay để đi chịu chết. “Anh em đừng xao xuyến,” Đức Giêsu dặn dò các ông. Ngài kêu gọi các ông đừng mất niềm tin: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy” (c. 1). Chỉ tin mới làm người ta hết xao xuyến.
Cái chết sắp đến của Thầy không phải là một sự sụp đổ, nhưng là một chuyến đi, một cuộc trở về. Cách đây hơn ba mươi năm, Thầy được sai đi từ thế giới của Cha mà vào trong trần gian. Thầy đã hoàn tất mọi việc Cha giao (x. Ga 19,30). Bây giờ, Thầy lại trở về với vinh quang của Cha (x. Ga 13,1). Đức Giêsu dùng nhiều hình ảnh để nói về thế giới của Cha. Ngài gọi thiên quốc là “nhà của Cha,” nhà có nhiều “chỗ ở.” Qua cái chết, Ngài đi về nhà Cha để dọn “chỗ” cho các ông. Con Thiên Chúa đã đi một vòng và trở lại gốc của mình. Nhưng Ngài còn đi thêm một vòng nữa khi Ngài nói: “Thầy sẽ lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (c. 3). Mối thân tình Thầy dành cho trò lớn biết bao! Thầy đi dọn chỗ, rồi Thầy trở lại để đưa trò về nhà Cha, nơi đây Thầy-trò được gần nhau mãi mãi (Ga 17,24; 12,26).
Vì Đức Giêsu từ Cha mà đến với thế gian và trở về với Cha, nên chẳng ai biết rành con đường đến với Cha bằng Ngài. Nhưng Đức Giêsu không chỉ là người dẫn đường, Ngài còn nhận mình chính là Con Đường viết hoa. Ai muốn đến với Cha phải đi qua Con Đường này: “Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (c. 6). Có một Con Đường mang tên Giêsu, Con Đường duy nhất dẫn đến Chúa Cha, đến với ơn cứu độ. Nhưng Con Đường này lại là Con Đường rộng mở. Con Đường viết hoa này lại kết nối với bao con đường khác. Nhiều người đi qua những con đường khác để vào Con Đường Giêsu, dù họ có ý thức hay không. Đức Giêsu đã nói: “Thầy là Sự Thật và là Sự Sống” (c. 6). Trong thế giới hôm nay, có biết bao người dám nói sự thật, dám làm chứng cho sự thật, dám hy sinh đời mình vì sự thật, dù họ chưa biết Chúa. Trong thế giới hôm nay, có biết bao người dám bảo vệ sự sống, dám chết để người khác được sống, dù họ chưa một lần gọi tên Chúa Giêsu trên môi. Cả những ai nỗ lực sống trung tín theo tiếng lương tâm, dù họ chưa gia nhập Hội Thánh mà không do lỗi của họ, Chúa vẫn tìm được cách kết nối với họ bằng muôn vạn nẻo đường không ngờ, để cứu độ họ bằng cách thức chỉ một mình Chúa biết. Con Đường Giêsu là độc nhất vô nhị, nhưng không khép kín. Chúng ta có bổn phận giới thiệu Con Đường tuyệt hảo này.
Ước vọng của con người sống ở đời là thấy Thiên Chúa. Thiên Chúa siêu việt nên người ta nghĩ Ngài ở nơi cao xa, người trần mắt thịt không sao tiếp xúc gần gũi được. Bởi đó, Thánh Philípphê mới xin Thầy Giêsu cho mình thấy Chúa Cha. Ông có ngờ đâu Chúa Cha lại ở ngay bên cạnh ông: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha: (c. 9). Thầy Giêsu từ Cha mà đến, luôn ở trong cung lòng Cha. Thầy không chỉ ở với Chúa Cha mà còn ở trong Chúa Cha. “Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy” (cc. 10.11). Cha và Con ở trong nhau đến nỗi cả hai nên một (Ga 10,30). Philípphê đã ở kề bên Thiên Chúa Cha mà không hay biết.
Thầy Giêsu nói nhiều lần với các môn đệ đang xao xuyến: “Hãy tin vào Thầy,” (cc. 1.10-12). Hãy mạnh dạn “nhân danh Thầy” mà xin (Ga 14,13-14). Chúng ta tin mình sẽ làm được những việc lớn lao cho thế giới hôm nay, nhờ gắn bó với Chúa Giêsu.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.