Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 09/11/2025


Chúa Nhật 32 Thường Niên

Bài Đọc 12 Mcb 7,1-2.9-14:


1 Hồi ấy, có bảy anh em bị bắt cùng với bà mẹ. Vua An-ti-ô-khô cho lấy roi và gân bò mà đánh họ, để bắt họ ăn thịt heo là thức ăn luật Mô-sê cấm.2 Thay mặt cho anh em mình, một người lên tiếng nói: “Vua muốn tra hỏi chúng tôi cái gì? Vua muốn biết điều gì? Chúng tôi sẵn sàng thà chết chẳng thà vi phạm luật pháp của cha ông chúng tôi.”

9 Khi sắp trút hơi thở cuối cùng, anh nói: “Vua là một tên hung thần, vua khai trừ chúng tôi ra khỏi cuộc đời hiện tại, nhưng bởi lẽ chúng tôi chết vì Luật pháp của Vua vũ trụ, nên Người sẽ cho chúng tôi sống lại để hưởng sự sống đời đời.”

10 Sau người này, đến lượt người thứ ba bị tra tấn. Vừa được yêu cầu anh liền thè lưỡi, can đảm đưa tay ra,11 và khẳng khái nói: “Tôi có được lưỡi này, tay này, là do Chúa Trời ban. Nhưng vì luật Chúa Trời, tôi coi khinh những thứ đó, và tôi hy vọng nhờ Chúa Trời, tôi sẽ lấy lại được.”12 Nhà vua và quần thần phải sửng sốt vì lòng can đảm của người thanh niên đã dám coi thường đau khổ.

13 Người này chết rồi, người ta cũng tra tấn hành hạ người thứ tư như vậy.14 Khi sắp tắt thở, anh nói như sau: “Thà chết vì tay người đời đang khi dựa vào lời Thiên Chúa hứa mà hy vọng sẽ được Người cho sống lại. Còn vua, vua sẽ không được sống lại để hưởng sự sống đâu.”

Bài Đọc 22 Tx 2,16–3,5:


216 Thưa anh em, xin chính Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô, và xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, Đấng yêu thương chúng ta và đã dùng ân sủng mà ban cho chúng ta niềm an ủi bất diệt và niềm cậy trông tốt đẹp,17 xin các Ngài an ủi và cho tâm hồn anh em được vững mạnh, để làm và nói tất cả những gì tốt lành.

31 Sau cùng, thưa anh em, xin anh em cầu nguyện cho chúng tôi, để lời Chúa được phổ biến mau chóng và được tôn vinh, như đã thấy nơi anh em.2 Xin cũng cầu nguyện cho chúng tôi được thoát khỏi tay người độc ác xấu xa, bởi vì không phải ai cũng có đức tin.3 Nhưng Chúa là Đấng trung tín: Người sẽ làm cho anh em được vững mạnh, và bảo vệ anh em khỏi ác thần.4 Trong Chúa, chúng tôi tin tưởng vào anh em: anh em đang làm và sẽ làm những gì chúng tôi truyền.5 Xin Chúa hướng dẫn tâm hồn anh em, để anh em biết yêu mến Thiên Chúa và biết chịu đựng như Đức Ki-tô.

Tin MừngLc 20,27-38:


27 Khi ấy, có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại.28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.30 Người thứ hai,31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ góa ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào.32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết.33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?”

34 Đức Giê-su đáp: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng,35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng.36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp.38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”

Suy Niệm:


Theo sách Luận Ngữ, khi học trò của Khổng Tử là Quý Lộ hỏi Thầy mình: “Dám xin hỏi Thầy về sự chết.” Khổng Tử trả lời: “Anh chưa biết về sự sống, làm sao anh có thể biết về sự chết?” Câu trả lời của Đức Khổng Tử được coi là rất thực tế. Trong phận người hữu hạn, ta chưa biết hết về sự sống, làm sao biết sự chết là điều người sống chưa trải qua. Đức Khổng Tử tránh trả lời về một điều mà mình không rõ.

Tuy khó mô tả về sự sống sau khi thân xác chết đi, nhưng phần đông chúng ta tin chết không phải là hết. Sống là tạm gửi, chết là trở về. Con người được coi là linh thiêng hơn vạn vật. Trong các ngôi mộ của những người tiền sử, ta thấy ở đó có để thức ăn, vũ khí, vật dụng,... Có lẽ họ tin người chết cũng cần những thứ đó cho đời sau. Một cách nào đó, ngay cả người vô tín cũng tin có đời sau, điều này được diễn tả qua mọi hình thức tưởng niệm, truy điệu.

Khi con người chết đi, linh hồn thì bất tử, còn thân xác sẽ bị phân hủy và biến tan. Có người tin rằng thân xác chẳng thể nào sống lại. Mọi sự đến từ bụi đất và trở về bụi đất (Gv 3,20). Khi thánh Phaolô giảng về sự sống lại của thân xác, người Hy Lạp ở Athêna đã cười nhạo ông (Cv 17,31-32). Trong bài Phúc Âm hôm nay, ta thấy nhóm Xađốc cũng không tin thân xác sẽ sống lại. Nhóm này gồm những người thuộc dòng tộc tư tế. Họ chỉ coi Bộ Ngũ Thư là Thánh Kinh, và cho rằng Ngũ Thư chẳng nói gì về việc xác sống lại. Nhóm Xađốc biết Đức Giêsu có niềm tin này, nên dựa theo luật Lêvi-ra trong sách Đệ nhị luật (25,5-10), họ bịa ra một câu chuyện trớ trêu nhằm bắt bí Ngài. Theo luật này, một người có vợ, chết đi mà không có con, thì các anh em của người ấy phải lấy chị ta làm vợ, để sinh con nối dòng cho người ấy. Câu chuyện ở đây là: có một góa phụ, vì không sinh con, nên đã lần lượt lấy thêm sáu người anh em chồng, vì lấy người nào cũng không có con. Vậy thử hỏi nếu tin thân xác được sống lại ở đời sau, thì chị này sẽ là vợ của ai trong số bảy người đàn ông đó.

Chắc nhóm Xađốc rất thích thú với câu hỏi của mình. Họ nghĩ Đức Giêsu sẽ lúng túng và không trả lời được. Chúng ta phải cảm ơn câu hỏi cắc cớ của họ, vì nhờ đó, Đức Giêsu hé lộ cho ta biết về sự sống đời sau. Ngài cho thấy thân xác sau khi chết và được sống lại thì ở trong một tình trạng hoàn toàn khác trước. Sau khi xác được biến đổi cách kỳ diệu, không còn nhu cầu cưới vợ, lấy chồng hay sinh con. Con người được bất tử như Thiên Chúa. Tương quan của người vợ với bảy anh em chồng vẫn thân thiết như xưa, nhưng lại rất khác xưa. Chẳng có chuyện lục đục giữa bảy ông với một bà. Ở đời sau, con người sống như các thiên thần. Không phải vì họ không có thân xác nữa, nhưng vì cả con người họ hướng trọn về Thiên Chúa, trong việc thờ phụng và ca ngợi không ngơi.

Trong Kinh Tin Kính, ta tuyên xưng: “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại.” Như thế, cả xác và hồn tôi được dựng nên để sống mãi. Chúa Giêsu là con người đầu tiên vào Nước Trời với cả thân xác và linh hồn của Ngài nơi trần thế. Chúng ta được chia sẻ hạnh phúc đó với Ngài và mong gặp lại mọi người thân yêu trong nơi vĩnh phúc.

Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.