Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 11/10/2025
Thánh Gioan XXIII, Giáo Hoàng
Thánh Phêrô Lê Tùy (1773-1833), Linh Mục, Tử Đạo
Bài Đọc 1 – Ge 4,12-21:
12 Có lời Đức Chúa phán:
“Các dân nước hãy bắt đầu di chuyển,
tiến lên cánh đồng Giô-sa-phát,
vì tại đó Ta sẽ ngự tòa xét xử mọi dân nước chung quanh.
13 Các ngươi hãy tra liềm vào, vì đã tới mùa lúa chín.
Hãy đến mà đạp nho vì bồn ép đã đầy, bồn chứa đã trào ra,
vì sự gian ác của chúng quá nhiều.”
14 Đoàn này nối tiếp đoàn kia trong cánh đồng Chung Thẩm,
vì Ngày của Đức Chúa đã gần kề,
trong cánh đồng Chung Thẩm.
15 Mặt trời mặt trăng mờ tối đi,
các vì sao chẳng còn chiếu sáng.
16 Từ Xi-on Đức Chúa gầm lên,
từ Giê-ru-sa-lem tiếng Người vang dội,
trời và đất chuyển rung.
Nhưng Đức Chúa là nơi cho dân Người nương náu,
là nơi trú ẩn cho con cái Ít-ra-en.
17 “Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng
Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa các ngươi,
Đấng ngự tại Xi-on, núi thánh của Ta.
Giê-ru-sa-lem sẽ là nơi thánh,
người ngoại quốc sẽ chẳng còn qua đó nữa.”
18 Ngày ấy, núi non sẽ tiết ra nước nho,
đồi nương sẽ chảy sữa tràn trề,
từ mọi khe suối Giu-đa, nước sẽ tuôn trào cuồn cuộn.
Một mạch nước từ Nhà Đức Chúa sẽ vọt ra
tưới thung lũng Sít-tim.
19 Ai-cập sẽ nên chốn hoang tàn,
Ê-đôm sẽ trở thành sa mạc hoang vu,
vì chúng đã dùng bạo lực sát hại con cái Giu-đa:
chúng đã đổ máu người vô tội trên đất của họ.
20 Nhưng Giu-đa sẽ có người ở mãi mãi,
Giê-ru-sa-lem sẽ có người ở đến muôn đời.
21 Ta sẽ trả thù cho máu của họ,
Ta sẽ không bỏ qua mà không trừng phạt chúng.”
Đức Chúa ngự tại Xi-on.
Tin Mừng – Lc 11,27-28:
27 Khi ấy, Đức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”28 Nhưng Người đáp lại: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.”
Suy Niệm:
Thánh Luca hẳn đã dựa vào một nguồn tài liệu riêng để viết nên đoạn Tin Mừng rất ngắn này. Khung cảnh có vẻ diễn ra ở ngoài trời, có đám đông dân chúng. Đức Giêsu đang giảng dạy, còn dân chúng thì nghe. Bất ngờ có một phụ nữ cất cao giọng mà nói với Ngài rằng: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”
Đây là một lời ca ngợi thân mẫu của Thầy Giêsu. Người phụ nữ chắc đã rất tâm đắc với những lời Thầy giảng, nên từ lòng ngưỡng mộ đối với Thầy, bà đã bật lên lời ngợi khen đối với người mẹ của Thầy. Lòng dạ của thân mẫu Thầy đã cưu mang Thầy chín tháng. Chín tháng đủ để một thai nhi cứng cáp mà nhìn thấy ánh mặt trời. Chín tháng ấp ủ, mẹ và con gần gũi nhau như là một. Không phải chỉ chín tháng cưu mang, mà còn ba năm bú mớm. Mẹ nuôi con bằng chính dòng sữa của mình, sự sống của mình. Để con được lớn lên, có thể đứng đây mà giảng thuyết. Rõ ràng thân xác mẹ là cái nôi ru cho con lớn lên. Mẹ vừa lo sinh, vừa lo dưỡng. Lời khen ngợi của người phụ nữ vang ra cả đám đông. Khen mẹ chính là khen con một cách gián tiếp. Phải là một người mẹ tuyệt vời mới sinh được một người con tuyệt vời đến thế! Maria có phúc vì Mẹ được chọn để sinh dưỡng Đấng Cứu Độ. Bà Êlisabét đã từng lớn tiếng kêu lên mối phúc này (Lc 1,42) : “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.” Như thế Mẹ có phúc vì Con có phúc.
Đức Giêsu không phản đối hay phủ nhận câu nói của người phụ nữ đang đứng nghe giảng cùng với đám đông. Ngài chỉ muốn điều chỉnh cho hợp với bầu khí hiện tại, khi những người trong đám đông đang ở tư thế lắng nghe. “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” Một mối phúc mới tưởng như không liên hệ gì với mối phúc trước, kỳ thực đó là điều Mẹ Maria đã sống từ lâu. Ai lắng nghe tiếng Chúa bằng Mẹ? Ai giữ lời Chúa bằng Mẹ? Trước khi cưu mang Ngôi Lời nơi thân xác, Mẹ Maria đã đón lấy Lời Chúa vào cuộc đời mình.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.