Thứ Hai. Ngày Thứ Tám Trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh – 01/01/2024

THÁNH MA-RI-A, MẸ THIÊN CHÚA, lễ trọng

Lời Chúa – Lc 2,16-21:

Khi ấy, các mục đồng hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên. Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.

Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su; đó là tên mà sứ thần đã đặt cho Người trước khi Người được thụ thai trong lòng mẹ.

Suy niệm:

Làm người ai cũng cần có mẹ. Mẹ là người cưu mang, sinh ra và dưỡng nuôi con cho khôn lớn. Khi Con Thiên Chúa làm người, mang lấy trọn phận người, Ngài cũng cần một người mẹ như bao người khác. Mẹ Ma-ri-a là thiếu nữ, là trinh nữ được Thiên Chúa tuyển chọn để thụ thai và sinh hạ Con Một Thiên Chúa. Khi Công đồng Ê-phê-xô (năm 431) gọi Đức Ma-ri-a là Mẹ Thiên Chúa, Công Đồng không có ý dạy Đức Mẹ sinh ra Chúa Cha hay Chúa Thánh Thần. Đức Mẹ chỉ sinh ra Đức Giê-su, Mà Đức Giê-su là Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể, nên Mẹ thực sự là Mẹ Thiên Chúa (Theotokos).

Chắc Mẹ Ma-ri-a không thể hiểu hết và hiểu ngay Mầu nhiệm lớn lao mà Mẹ đang cưu mang trong dạ. Khi các mục đồng kể lại những điều huy hoàng họ nghe thấy ở Bê-lem, Mẹ Ma-ri-a ghi nhớ tất cả những điều ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng. Để đi vào mầu nhiệm cách sâu xa, cần ơn soi sáng của Chúa, nhưng cũng cần thái độ chiêm niệm, nghiền ngẫm trong thinh lặng.

Chúng ta thường để ý đến biến cố Truyền Tin và biến cố Giáng Sinh, biến cố Ngôi Lời bắt đầu hiện hữu trong lòng mẹ và biến cố chào đời. Nhưng chúng ta không được quên chín tháng Mẹ cưu mang người Con. Con Thiên Chúa đã lớn lên từ từ trong lòng Mẹ như các thai nhi khác. Muốn sinh Đức Giê-su cho thế giới hôm nay, chúng ta cũng cần nhiều thời gian để cưu mang Ngài trong cuộc đời ta, để Ngài trở nên đủ cứng cáp khi chào đời. Chúng ta cũng phải chấp nhận cả sự đau đớn khi sinh hạ.

Bước qua một năm mới, mở trang đầu của cuốn lịch mới, chúng ta mong những điều mới mẻ tốt lành xảy đến cho mình và muốn tặng cho nhau một câu chúc đầy ý nghĩa: “Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn và ban bình an cho anh em!” (Ds 6,26).

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Lên đầu trang