Chương 6 - Sách Các Vua 2
Cái rìu đã mất lại tìm thấy
1 Các anh em ngôn sứ nói với ông Ê-li-sa: “Thầy coi, nơi chúng tôi ngồi nghe thầy đây đã ra quá hẹp, so với số người chúng tôi.2 Vậy xin cho chúng tôi đi ra bờ sông Gio-đan; ở đó, mỗi người chúng tôi sẽ lấy một cái xà, rồi làm một nơi để ngồi nghe.” Ông bảo: “Các anh cứ đi!”3 Một người trong nhóm nói: “Xin thầy vui lòng cùng đi với các tôi tớ thầy.” Ông đáp: “Được, tôi sẽ đi”,4 rồi ông cùng đi với họ. Tới sông Gio-đan, họ đốn cây.5 Khi một người trong nhóm đang hạ cây làm xà, thì lưỡi rìu bằng sắt văng xuống nước. Người ấy liền kêu lên: “Chết rồi, ngài ơi! Cái rìu này tôi mượn của người ta!”6 Người của Thiên Chúa hỏi: “Nó văng đi đâu?” Người ấy chỉ chỗ cho ông. Ông chặt một khúc gỗ, ném xuống đó và làm cho lưỡi rìu bằng sắt nổi lên.7 Ông bảo: “Vớt lên đi!” Người kia đưa tay ra cầm lấy.
4. CHIẾN TRANH VỚI A-RAM
Ông Ê-li-sa tóm gọn một toán quân A-ram
8 Hồi ấy, vua A-ram đang giao chiến với Ít-ra-en. Vua bàn với các thuộc hạ và bảo chúng: “Ta sẽ đặt trại quân chỗ này, chỗ nọ.”9 Nhưng người của Thiên Chúa nhắn tin cho vua Ít-ra-en: “Xin ngài đề phòng, đừng đi qua chỗ ấy, vì quân A-ram đi xuống đó.”10 Vua Ít-ra-en mới sai lính tới chỗ người của Thiên Chúa đã nói, đã báo cho biết; vua đề phòng, không phải chỉ một hay hai lần mà thôi.
11 Lòng vua A-ram rất nao núng vì chuyện này. Vua gọi các thuộc hạ lại và bảo: “Chẳng lẽ các ngươi không báo cho ta biết ai trong chúng ta đã bỏ theo vua Ít-ra-en sao?”12 Một người trong nhóm thuộc hạ đáp: “Thưa đức vua, chúa công tôi, chẳng có ai đâu! Chính ông Ê-li-sa, ngôn sứ của Ít-ra-en, đã cho vua Ít-ra-en biết những lời ngài nói trong phòng ngủ của ngài.”13 Vua nói: “Đi coi xem ông ấy ở đâu! Ta sẽ sai người đi bắt.” Người ta cho vua biết: “Ông ấy đang ở Đô-than.”14 Vua liền phái tới đó một đạo quân lớn, có cả ngựa xe. Chúng đến nơi ban đêm và bao vây thành.
15 Sáng hôm sau, người của Thiên Chúa dậy sớm và đi ra ngoài. Và kìa một toán quân có cả ngựa xe đang vây quanh thành. Người đầy tớ nói với ông: “Chết rồi, ngài ơi! Làm sao bây giờ?”16 Ông trả lời: “Đừng sợ, vì những người đi theo chúng ta thì đông hơn những người đi theo chúng.”17 Ông Ê-li-sa cầu xin rằng: “Lạy ĐỨC CHÚA, xin mở mắt cho nó thấy!” ĐỨC CHÚA mở mắt người đầy tớ của ông và nó thấy núi đầy những ngựa và xe đỏ như lửa vây quanh ông Ê-li-sa.
18 Khi quân A-ram kéo xuống phía ông Ê-li-sa, thì ông cầu xin ĐỨC CHÚA: “Xin Chúa đánh mờ mắt những quân này.” Và ĐỨC CHÚA đã đánh mờ mắt chúng, theo lời ông Ê-li-sa xin.19 Khi đó, ông Ê-li-sa bảo chúng: “Đây không phải là đường, cũng không phải là thành. Các anh đi theo tôi, tôi sẽ dẫn các anh đến người các anh đang tìm kiếm.” Và ông đã dẫn chúng tới Sa-ma-ri.20 Khi chúng vào Sa-ma-ri, ông Ê-li-sa lại nói: “Lạy ĐỨC CHÚA, xin mở mắt cho những người này, cho chúng thấy được.” ĐỨC CHÚA đã mở mắt chúng và chúng thấy là mình đang ở giữa thành Sa-ma-ri!
21 Thấy chúng, vua Ít-ra-en nói với ông Ê-li-sa: “Thưa cha, có phải giết chúng không?”22 Ông đáp: “Đừng giết! Thử hỏi những kẻ vua đã dùng gươm dùng nỏ bắt làm tù binh, thì vua có giết không? Vua hãy đem bánh và nước tới cho chúng ăn uống, rồi để chúng trở về với chủ của chúng!”23 Vua dọn tiệc lớn đãi chúng. Khi chúng ăn uống xong, vua cho chúng đi và chúng trở về với chủ của chúng. Những toán quân A-ram không còn xâm nhập Ít-ra-en nữa.
Nạn đói trong thành Sa-ma-ri bị bao vây
24 Sau đó, Ben Ha-đát, vua A-ram, tập họp tất cả quân đội lại, tiến lên vây thành Sa-ma-ri.25 Ở Sa-ma-ri, đang có một nạn đói lớn; thành bị địch bao vây gắt gao đến nỗi một đầu lừa lên tới hai mươi bốn lượng bạc, và một dúm hành dại cũng lên tới mười lăm chỉ bạc.
26 Khi vua Ít-ra-en đang đi lại trên tường thành, thì một phụ nữ kêu với vua rằng: “Thưa đức vua, chúa thượng tôi, xin cứu tôi với!”27 Vua trả lời: “Nếu ĐỨC CHÚA không cứu ngươi, thì ta biết lấy gì để cứu ngươi? Chẳng lẽ lấy sân lúa hay bồn đạp nho?”28 Rồi vua hỏi chị ta: “Chuyện gì vậy?” Chị ấy thưa: “Mụ này đã nói với tôi: “Đưa con chị đây, chúng ta ăn thịt nó hôm nay; ngày mai, chúng ta sẽ ăn thịt con tôi!29 Chúng tôi đã nấu chín con tôi và ăn thịt nó. Hôm sau, tôi bảo mụ: “Đưa con chị đây, chúng ta ăn thịt nó! Nhưng mụ đã giấu con đi.”30 Vừa nghe người phụ nữ nói những lời ấy, vua liền xé áo mình ra. Vì vua đang đi lại trên tường thành, nên dân thấy được là bên trong vua mặc áo lót bằng vải thô.31 Vua nói: “Xin Thiên Chúa phạt ta thế này và thêm thế kia nữa, nếu hôm nay đầu của Ê-li-sa, con Sa-phát, còn nằm trên cổ của hắn!”
Ông Ê-li-sa báo tin cơn thử thách sắp chấm dứt
32 Ông Ê-li-sa đang ngồi trong nhà và có những kỳ mục ngồi với ông, thì vua sai người đến với ông. Nhưng trước khi sứ giả đến nơi, ông Ê-li-sa nói với các kỳ mục: “Các ông thấy không: Kẻ sát nhân ấy sai người đến lấy đầu tôi! Vậy thế này: Khi nào sứ giả đến, thì đóng cửa lại, lấy cửa đẩy nó ra. Nhưng tiếng chân chủ nó chẳng đang theo sau nó đấy ư?”33 Ông còn đang nói, thì vua đã xuống gặp ông và bảo: “Tai họa này do ĐỨC CHÚA giáng xuống, thế thì tôi còn biết trông đợi gì nữa nơi ĐỨC CHÚA?”