Chương 12 - Sách Châm Ngôn
1 Yêu lời nghiêm huấn là yêu tri thức, ghét lời sửa dạy là dại dột ngu si.
2 ĐỨC CHÚA quý chuộng người lương thiện, nhưng Người kết án kẻ mưu mô.
3 Kẻ làm ác đâu đứng vững được hoài, nền móng của chính nhân chẳng bao giờ lay chuyển.
4 Có vợ đảm đang như được mang ngọc miện, có vợ hư hỏng như bị bệnh mục xương.
5 Người ngay chính chỉ nghĩ chuyện công minh, kẻ gian tà luôn bày mưu lường gạt.
6 Lời kẻ ác giương bẫy giết người, miệng chính nhân thì lo cứu sống.
7 Ác nhân đã bị lật nhào là không còn nữa, còn nhà người công chính vẫn đứng nguyên.
8 Người biết điều phải trái sẽ được khen ngợi, kẻ phán đoán lệch lạc sẽ bị khinh chê.
9 Thà làm dân thường mà có một đầy tớ còn hơn ra bộ ông lớn mà chẳng đủ cơm ăn.
10 Người công chính chăm lo cho sự sống đàn vật, còn ác nhân thì thâm độc tận đáy lòng.
11 Người canh tác đất đai được no đầy cơm bánh, kẻ chạy theo chuyện phù phiếm là đứa ngu si.
12 Lưới dò của kẻ xấu lôi cuốn ác nhân, cội rễ của người công chính thì bền vững.
13 Vì tội lỗi của đôi môi mà ác nhân sa bẫy, còn người công chính được thoát cảnh khốn cùng.
14 Người ăn nói tử tế sẽ được bao điều tốt đẹp, mỗi người sẽ lãnh hậu quả việc mình làm.
15 Kẻ ngu cứ tưởng mình đi đường ngay chính, ai nghe lời khuyên nhủ mới là người khôn.
16 Kẻ ngu si không kìm được giận dữ, người khôn khéo biết nén nhục nuốt sầu.
17 Ai trình bày sự thật thì nói lên công lý, kẻ làm chứng gian toàn bịa chuyện lọc lừa.
18 Lời nói bừa bãi khác nào mũi gươm đâm, miệng lưỡi khôn ngoan lại chữa trị cho lành.
19 Lời ngay thật lưu tồn mãi mãi, lưỡi dối gian chỉ có một thời.
20 Lòng kẻ mưu điều ác chất đầy chuyện lừa đảo, người cổ vũ hòa bình được chan chứa niềm vui.
21 Người công chính không khi nào gặp nạn, còn ác nhân, tai họa cứ dập dồn.
22 Đôi môi gian tà bị ĐỨC CHÚA ghê tởm, kẻ thực thi chân lý thì được Người mến thương.
23 Người khôn khéo chẳng khoe điều mình biết, kẻ dại khờ để lộ chuyện ngu si.
24 Người cần mẫn sẽ nắm quyền thống trị, kẻ biếng lười thì bị bắt làm phu.
25 Mối lo lắng trong lòng khiến con người suy sụp, nhưng những lời tử tế làm cho họ hân hoan.
26 Người công chính dẫn lối cho bạn bè, nhưng đường ác nhân đi khiến chúng bị lạc.
27 Kẻ lười biếng có thịt săn cũng không chịu nấu, nhưng siêng năng là vốn quý của con người.
28 Đường công minh đưa tới sự sống, lối gian tà dẫn đến tử vong.