Chương 14 - Sách Châm Ngôn
1 Phụ nữ khôn ngoan xây dựng cửa nhà, phụ nữ dại dột tự tay phá đổ.
2 Người sống đời ngay thẳng thì kính sợ ĐỨC CHÚA, kẻ lạc xa chính lộ lại khinh dể Người.
3 Miệng kẻ dại có mầm kiêu ngạo, môi người khôn bảo vệ người khôn.
4 Không có bò, máng ăn trống rỗng, nhờ sức trâu, nguồn lợi dồi dào.
5 Chứng nhân ngay thật thì không hề gian dối, chứng nhân xảo trá toàn nói chuyện dối gian.
6 Đứa nhạo báng tìm khôn ngoan chẳng thấy, người hiểu biết gặp tri thức dễ dàng.
7 Bạn hãy tránh xa đứa ngu si dại dột, vì biết rằng hắn chẳng có lời lẽ khôn ngoan.
8 Cái khôn của kẻ sáng suốt là biết rõ đường mình đi, cái dại của kẻ ngu si là đi lường gạt.
9 Kẻ ngu nhạo báng hy lễ đền tội, và ơn Chúa ở với những người ngay.
10 Nỗi đắng cay chỉ riêng lòng mình biết, niềm hân hoan đâu chia sẻ được với người ngoài.
11 Nhà của ác nhân sẽ bị tàn phá, lều của người ngay ngày càng phát đạt.
12 Có con đường xem ra ngay thẳng, nhưng rốt cuộc lại đưa đến tử vong.
13 Cả khi cười, lòng vẫn vương sầu muộn, sau niềm vui lại đến nỗi buồn phiền.
14 Kẻ bất trung lãnh hậu quả do cách mình sống, người tử tế hưởng hoa trái của việc mình làm.
15 Kẻ khờ khạo ai nói gì cũng tin, người khôn ngoan thì đắn đo từng bước.
16 Người khôn sợ điều dữ và tìm cách tránh xa, kẻ dại thì hung hăng và tự tin quá đáng.
17 Người nóng tính làm những điều dại dột, đứa mưu mô bị kẻ ghét người khinh.
18 Kỷ phần của kẻ ngây thơ là dại dột, tri thức là triều thiên trên đầu người khôn.
19 Kẻ xấu phải cúi mình trước mặt người lành, kẻ ác chầu chực nơi cửa nhà người công chính.
20 Kẻ nghèo khó, láng giềng cũng ghét bỏ, người giàu sang có vô số bạn bè.
21 Khinh rẻ tha nhân thì mắc tội, nhưng xót thương kẻ nghèo là có phúc.
22 Kẻ mưu toan điều ác lại chẳng lầm lạc sao? Người toan làm điều thiện sẽ gặp được nhân nghĩa tín thành.
23 Chịu cực là có ăn, nói suông thì chỉ tổ đói nghèo.
24 Phú quý là triều thiên của người khôn, còn kẻ ngu thì dại vẫn hoàn dại.
25 Chứng nhân ngay thật cứu được bao mạng người, chứng nhân dối trá chỉ làm trò bịp bợm.
26 Kính sợ ĐỨC CHÚA sẽ được an toàn kiên vững, Người là nơi ẩn náu cho con cái Người.
27 Kính sợ ĐỨC CHÚA là nguồn sự sống, giúp ta tránh được cạm bẫy tử thần.
28 Đông dân, nhà vua được mạnh thế, thiếu dân, lãnh tụ sẽ đổ nhào.
29 Người chậm giận thì đầy sáng suốt, kẻ nóng tính để lộ cái dại khờ.
30 Tâm hồn bình an là nguồn sống cho thể xác, nhưng lòng ghen ghét tựa chứng bệnh mục xương.
31 Áp bức người yếu thế là sỉ nhục Đấng tạo thành nên họ, thương xót kẻ khó nghèo là tôn kính Đấng dựng nên người đó.
32 Ác nhân té nhào vì điều ác nó gây ra, chính nhân vững dạ vì đã sống vẹn toàn.
33 Khôn ngoan ngự trị trong lòng người hiểu biết, nhưng chẳng ai thấy nó trong dạ đứa ngu si.
34 Đức công chính đem cường thịnh cho nước, còn tội lỗi gây nhục nhằn cho dân.
35 Bầy tôi mưu trí được hưởng ơn vua, bầy tôi bất tài làm vua thịnh nộ.