Chương 9 - Sách Châm Ngôn
Đức Khôn Ngoan mở tiệc đãi khách
1 Đức Khôn Ngoan đã xây cất nhà mình, dựng lên bảy cây cột,
2 hạ thú vật, pha chế rượu, dọn bàn ăn
3 và sai các nữ tỳ ra đi. Đức Khôn Ngoan còn lên các nơi cao trong thành phố và kêu gọi:
4 “Hỡi người ngây thơ, hãy lại đây!” Với người ngu si, Đức Khôn Ngoan bảo:
5 “Hãy đến mà ăn bánh của ta và uống rượu do ta pha chế!
6 Đừng ngây thơ khờ dại nữa, và các con sẽ được sống; hãy bước đi trên con đường hiểu biết.”
Chống hạng người ngoan cố
7 Ai sửa dạy đứa ngoan cố là chuốc lấy khinh dể vào thân. Ai khiển trách tên gian ác sẽ bị nó chửi rủa.
8 Đừng khiển trách đứa ngoan cố kẻo nó thù ghét con. Hãy khiển trách người khôn ngoan, con sẽ được họ thương mến.
9 Hãy giáo huấn người khôn, họ sẽ khôn hơn nữa. Hãy dạy bảo người công chính, họ sẽ hiểu biết thêm.
10 Kính sợ ĐỨC CHÚA là bước đầu của khôn ngoan; biết Đấng Chí Thánh mới là hiểu biết thật.
11 Vì nhờ ta, con sẽ được sống lâu, và tăng thêm tuổi thọ.
12 Nếu con khôn thì chính con được hưởng, còn con ngoan cố thì gánh chịu một mình.
Mụ Khờ Dại cũng lên tiếng mời mọc
13 Mụ Khờ Dại là một mụ đàn bà ầm ĩ, đần độn, chẳng hiểu biết chi.
14 Mụ ngồi bên cửa nhà, trên ngai, hay tại những nơi cao trong thành phố,
15 để mời mọc kẻ qua người lại, mời những ai đi đường:
16 “Hỡi người ngây thơ, hãy lại đây!” Với người ngu si, mụ bảo:
17 “Nước uống lén mới ngọt, bánh ăn vụng mới ngon.”
18 Nhưng nào ai biết được bóng âm hồn lảng vảng nơi đây, và thực khách mụ mời lại phải ở trong chốn âm ty sâu thẳm.