Chương 23 - Sách Gióp
Thiên Chúa ở xa nên sự ác thắng thế
1 Bấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói:
2 Mãi tới hôm nay, lời than trách của tôi vẫn còn cay đắng; giữa lúc tôi than khóc, bàn tay Người đè nặng trên tôi.
3 Ai sẽ cho tôi biết tôi phải tới đâu để tìm Người, và làm sao đến được nơi Người ngự?
4 Tôi sẽ tỏ bày vụ việc trước nhan Người, miệng tôi chất chứa lời biện bạch.
5 Tôi sẽ biết những điều Người trả lời tôi, và hiểu được những gì Người nói.
6 Với tôi, Người có phải đem hết sức ra tranh luận? Không, Người chỉ cần lưu tâm để ý.
7 Bấy giờ, sẽ có kẻ lòng ngay tranh luận với Người, và muôn đời tôi sẽ thoát khỏi tay Người xét xử.
8 Này có sang Đông, tôi sẽ chẳng thấy Người, đi sang Đoài, cũng không gặp được.
9 Tôi lên Bắc để tìm Người, cũng không thấy, có xuống Nam, Người vẫn biệt tăm.
10 Quả thật, con đường tôi đi, Người đã biết, Người có đem tôi thử trong lò, tôi sẽ nên như vàng tinh luyện.
11 Chân tôi bước theo vết chân Người, tôi đã giữ đúng đường của Người, không trệch hướng.
12 Lệnh môi Người truyền, tôi chẳng lìa xa, lời miệng Người phán, lòng tôi luôn ấp ủ.
13 Người quyết định rồi, ai làm Người đổi ý, điều lòng Người muốn, ắt Người sẽ thi hành.
14 Quả thật, Người thực hiện phán quyết về tôi, cũng như bao quyết định khác như vậy.
15 Vì thế, đứng trước nhan Người, tôi đâm sợ hãi, chỉ nghĩ đến Người là đã khiếp kinh.
16 Thiên Chúa làm cho tôi nhát đảm, Đấng Toàn Năng khiến tôi phải kinh hoàng.
17 Nhưng dù ngay giữa đêm trường bị tối tăm che mặt, tôi vẫn không nín lặng làm thinh.