Chương 33 - Sách Gióp
Lòng tự cao của ông Gióp
1 Này ông Gióp, xin nghe tôi ngỏ lời, xin lắng nghe mọi lời lẽ của tôi.
2 Giờ đây tôi mở miệng, lưỡi tôi thốt nên lời.
3 Lòng dạ ngay thẳng của tôi trào ra lời uyên bác, môi miệng tôi nói lên chân lý tinh tuyền.
4 Sinh khí của Thiên Chúa đã làm ra tôi, hơi thở của Đấng Toàn Năng đã cho tôi được sống.
5 Nếu có thể, ông trả lời tôi xem, cứ phi bác tôi và giữ vững lập trường.
6 Này, đối với Thiên Chúa, tôi đây cũng như ông, tôi được nắn ra từ đất sét.
7 Sự kinh hoàng của tôi không làm ông sợ hãi và tay tôi không đè nặng trên ông.
8 Ông đã nói rõ vào tai tôi, tôi vẫn còn nghe văng vẳng lời ông nói:
9 “Tôi trong sạch, không phạm tội bất trung, tôi tinh tuyền, chẳng hề vương tội lỗi.
10 Nhưng Thiên Chúa đã tìm cớ hại tôi, coi tôi như thù địch của Người.
11 Người lấy xiềng cùm chân tôi lại và canh chừng mọi nẻo tôi đi.”
12 Vậy, tôi xin trả lời: trong vấn đề này, ông không có lý, bởi vì Thiên Chúa cao cả hơn phàm nhân.
13 Tại sao ông lại tranh tụng với Người? Vì Người đâu phải trả lẽ về các việc Người làm.
14 Thiên Chúa nói một lần, rồi nói thêm lần nữa, nhưng người ta chẳng để ý lưu tâm.
15 Đang đêm, trong giấc mộng, xảy ra một thị kiến, khi một giấc ngủ mê ập xuống trên người phàm, lúc họ thiếp đi trên giường ngủ.
16 Bấy giờ, Người mở tai cho phàm nhân, làm cho họ sợ hãi vì những lời cảnh cáo,
17 để kéo họ xa những việc đã làm giúp họ tránh được thói kiêu căng,
18 giữ linh hồn khỏi sa vào vực thẳm, cứu sinh mạng khỏi rơi xuống đường hầm.
19 Người dùng cơn đau trên giường mà giáo dục họ, làm cho xương cốt run rẩy không ngừng.
20 Họ sống mà không còn thiết ăn, cao lương mỹ vị cũng chẳng màng.
21 Thân hình họ trông thật là thiểu não, chỉ còn da bọc xương.
22 Sinh mạng họ gần kề miệng hố, tuy còn sống mà như đã tiêu vong.
23 Nếu bấy giờ, bên họ có một sứ giả, một người bảo trợ được chọn trong muôn người, để bảo cho con người biết bổn phận của họ.
24 Người ấy xót thương họ và van xin: “Xin Ngài tha cho nó khỏi xuống mồ, tôi đã tìm ra giá chuộc.”
25 Da thịt họ tươi tắn như thời trai trẻ, họ mạnh mẽ như lúc còn thanh niên.
26 Họ khẩn cầu Thiên Chúa và Người thương cảm, cho họ mừng vui chiêm ngưỡng nhan Người, cho thiên hạ thấy rằng họ công chính.
27 Họ cất tiếng ca giữa người phàm và nói: “Tôi đã phạm tội và lỗi đức công minh, nhưng Người lại không xử với tôi như tôi đáng tội.
28 Người đã tha cho tôi khỏi sa xuống hố và cho được sống để nhìn thấy ánh quang.”
29 Đó là tất cả mọi việc Thiên Chúa làm cho người ta hai lần rồi ba lần,
30 để lôi kéo họ lên khỏi hố, cho nhìn thấy ánh sáng cõi nhân sinh.
31 Này ông Gióp, xin lắng tai nghe, im lặng đi để tôi lên tiếng nói.
32 Nếu ông có lời nào, xin đối đáp lại tôi, ông cứ nói vì tôi thích nghe ông biện bạch;
33 nếu không, xin ông nghe tôi nói, lẳng lặng mà nghe tôi dạy lẽ khôn ngoan.