Chương 41 - Sách Gióp
1 Này, hy vọng thắng nó chỉ là ảo mộng, chỉ thấy nó thôi là đã rụng rời,
2 chẳng ai gan đến độ khiêu khích nó, đối diện với nó, chẳng ai đứng vững.
3 Ai đến gần nó mà yên lành được? Dưới gầm trời này, không có một ai!
4 Các phần chi thể của nó, Ta không nói đến làm sao được! Sức mạnh vô song của nó, Ta sẽ kể ra.
5 Vạt áo trước của nó, ai dám vén lên, áo giáp kép của nó, ai đã chui vào?
6 Hàm của nó, ai đã mở ra? Chung quanh răng nó, toàn là kinh hãi.
7 Lưng của nó tựa lớp lớp khiên che, dính chặt vào nhau như được đóng ấn.
8 Chúng xếp khít vào nhau, khiến gió không sao lọt qua nổi.
9 Chúng dính chặt vào nhau, thành một khối không thể tách rời.
10 Nó hắt hơi khiến tỏa ra ánh sáng, mắt nó tựa ánh bình minh rạng ngời.
11 Miệng nó phóng ra những ngọn đuốc, phun muôn ngàn tia lửa.
12 Từ lỗ mũi, khói bốc lên ngùn ngụt, như chảo sôi sùng sục trên lò.
13 Hơi thở của nó đốt than đỏ rực, lửa hồng từ miệng nó bốc lên.
14 Sức mạnh nó tụ lại nơi cổ, kinh hoàng đi trước nó mở đường.
15 Thịt yếm nó dính lại với nhau, nên rắn chắc, không sao lay chuyển.
16 Tim nó cứng như đá, chắc như phần dưới thớt cối xay.
17 Nó đứng lên, người hùng cũng run sợ, sóng cồn phải rút lui.
18 Có đâm trúng nó, lưỡi gươm cũng không xuyên thủng được, mũi giáo, mũi lao hay mũi tên cũng thế.
19 Nó coi sắt như rơm, coi đồng như gỗ mục,
20 gặp cung nỏ cũng không chạy trốn, coi đá phóng như thể cọng rơm.
21 Đối với nó, côn trượng chẳng khác gì rơm rạ, tiếng lao rít chỉ khiến nó mỉm cười.
22 Dưới bụng nó là những mảnh sành nhọn, trên đất bùn, nó duỗi dài như một cái trục lăn.
23 Nó khiến vực sâu sôi lên như nồi nước, làm cho biển cả nên như lò đốt hương.
24 Nó để lại phía sau một luồng ánh sáng, biến vực sâu thành mái đầu bạc.
25 Trên cõi đất này, nó có một không hai, bẩm sinh nó không hề biết sợ.
26 Nó coi khinh những con vật khổng lồ, nó là vua của muôn loài ác thú.