Chương 21 - Sách Huấn Ca
Các thứ tội
1 Con ơi, đã trót phạm tội thì đừng phạm nữa! Hãy xin ơn tha thứ những tội con đã phạm.
2 Con hãy tránh tội như tránh rắn, vì nếu con tới gần, nó sẽ cắn con. Răng nó khác nào răng sư tử cướp mạng sống con người.
3 Vi phạm Lề Luật bao giờ cũng là gươm hai lưỡi, gây ra vết thương không tài nào chữa trị.
4 Kinh hoàng và bạo lực làm tài sản tiêu tan, nhà cửa đứa kiêu căng cũng bị tiêu tan như thế.
5 Kẻ nghèo vừa mở miệng cầu khẩn là Chúa lắng tai nghe: Người xét xử ngay, không trì hoãn.
6 Ai ghét bỏ lời khiển trách là bước theo đường quân tội lỗi, ai kính sợ ĐỨC CHÚA thì thật lòng trở lại.
7 Người khéo ăn khéo nói thì nổi tiếng khắp nơi, nhưng ai tinh ý sẽ biết ngay hắn sơ hở chỗ nào.
8 Kẻ lấy tiền người khác xây nhà mình ở, cũng giống như người chất đá làm mộ chôn mình.
9 Đám hội lũ phi pháp tựa như đống sợi vụn, rốt cuộc chỉ làm mồi cho lửa mà thôi.
10 Đường nẻo quân tội lỗi thì phẳng phiu, không sỏi đá, nhưng cuối đường là hố sâu âm phủ.
Người khôn kẻ dại
11 Ai tuân giữ Lề Luật sẽ điều khiển được tâm tư, khôn ngoan là hết lòng kính sợ ĐỨC CHÚA.
12 Người không lanh lợi chẳng học hành gì được, nhưng có thứ lanh lợi gây nhiều đắng cay.
13 Kiến thức của bậc khôn ngoan tràn trề như nước lũ và lời khuyên của họ như nguồn suối tuôn trào.
14 Lòng dạ kẻ ngu đần như chiếc bình rạn nứt chẳng giữ được một kiến thức nào.
15 Nghe một lời lẽ khôn ngoan, người am hiểu tán thưởng và góp thêm ý kiến, còn kẻ sa đọa thì bực mình và bỏ lại sau lưng.
16 Lời lẽ kẻ ngu tựa hành lý nặng nề, còn miệng người thông minh nói ra lời duyên dáng.
17 Trong đại hội, người sáng suốt được yêu cầu phát biểu, lời họ nói được người ta để tâm suy nghĩ.
18 Khôn ngoan đối với đứa ngu tựa ngôi nhà đổ nát, kiến thức của kẻ dốt là một mớ ý tưởng lộn xộn.
19 Với người ngốc, giáo dục ví như xiềng cùm chân, như còng khóa tay phải.
20 Người ngu cười hô hố, còn người sáng trí họa mới mỉm cười.
21 Với người khôn, giáo dục ví như vàng trang sức, như xuyến trên tay phải.
22 Tới nhà ai, kẻ ngu xồng xộc bước vào, còn người từng trải thì ngập ngừng e ngại.
23 Kẻ khờ đứng nhìn qua cửa, còn người có giáo dục đứng lại bên ngoài.
24 Đứng nghe ngoài cửa là kẻ thiếu giáo dục, còn người khôn coi đó là điều nhục nhã ê chề.
25 Đứa bẻm mép nói năng bừa bãi, còn người khôn ăn nói chừng mực.
26 Kẻ ngu đần nói trước nghĩ sau, người khôn ngoan nghĩ rồi mới nói.
27 Kẻ vô đạo nguyền rủa Xa-tan, thực ra là nguyền rủa chính mình.
28 Đứa hay mách lẻo bôi nhọ chính bản thân, và bị hàng xóm láng giềng ghét bỏ.