Chương 15 - Sách Khôn Ngoan
Ít-ra-en không thờ ngẫu tượng
1 Nhưng phần Ngài, lạy Thiên Chúa chúng con, Ngài tốt lành, chân thật và kiên nhẫn, lấy lòng thương xót mà cai quản muôn loài.
2 Ngay cả khi chúng con phạm tội, thì chúng con vẫn thuộc về Ngài và nhìn nhận Ngài là Đấng quyền năng. Nhưng chúng con quyết không phạm tội nữa, vì nhìn nhận: chúng con thuộc về Ngài.
3 Quả vậy biết Ngài tường tận là đạt được công chính hoàn hảo, nhìn nhận quyền năng Ngài là đạt được nguồn ơn bất tử.
4 Những sản phẩm của một thứ nghệ thuật đồi bại do con người phàm tục chế ra, những công trình vô bổ của các nhà họa sĩ, những hình ảnh lem luốc với màu sắc lòe loẹt, những thứ đó không thể mê hoặc chúng con.
5 Thấy những hình ảnh lem luốc kia đứa ngu si nổi lòng ham muốn, ham thích những chân dung bất động, những hình ảnh vô hồn.
6 Những ai làm ra, những ai ưa thích, những ai thờ lạy các ngẫu tượng kia, đều là người say mê sự dữ, hy vọng chuyện hão huyền.
Điên rồ thay ai làm ra ngẫu tượng
7 Này anh thợ gốm vất vả nhồi đất cho nhuyễn, nặn ra từng vật cho chúng ta dùng. Cũng từ một khối đất, anh nặn những chiếc bình dùng vào việc cao quý, cũng có những chiếc bình dùng vào việc hoàn toàn khác hẳn, nhưng tất cả được nhào nặn như nhau. Trong hai loại bình đó, mỗi cái dùng cho việc nào, chính anh thợ là người ấn định.
8 Thế rồi cũng từ khối đất ấy, anh vất vả phí công nặn ra một thứ thần hư ảo. Cũng chính anh ta mới ngày nào sinh ra từ bụi đất, và chẳng bao lâu nữa sẽ trở về nơi anh ta đã được lấy ra, khi anh phải hoàn trả sự sống người ta cho anh vay.
9 Nhưng anh không bận tâm về số phận phải chết hay về cuộc đời vắn vỏi của anh, mà lại đi bon chen với thợ vàng thợ bạc, đi bắt chước thợ đồng, vênh vang vì nặn ra đồ mã.
10 Con tim của anh là tro bụi, hy vọng của anh hèn hơn đất, cuộc đời của anh tệ hơn bùn.
11 Chỉ vì anh không biết Đấng đã nặn ra mình, Đấng thổi vào anh một linh hồn hoạt động, phú cho anh một làn sinh khí.
12 Nhưng anh coi cuộc sống như trò tiêu khiển, coi đời người như phiên chợ để kiếm lời. Anh nói: “Ta phải kiếm lời bằng mọi cách, cách xấu cũng chẳng sao.”
13 Thực ra, hơn bất cứ một người nào khác, anh ta biết rõ mình phạm tội khi dùng đất cát làm ra cả bình dễ vỡ lẫn tượng thần.
Người Ai-cập điên rồ khi thờ ngẫu tượng khắp nơi
14 Những kẻ thù đã áp bức dân Chúa, tất cả đều ngu xuẩn, tâm trí kém cỏi hơn đứa trẻ con,
15 vì mọi thứ ngẫu tượng của dân ngoại, chúng coi là thần minh. Các ngẫu tượng đó không dùng được mắt mà nhìn, không có lỗ mũi để thở, không có đôi tai để nghe, không có ngón tay để sờ, có hai chân mà không thể đi lại.
16 Vì kẻ làm ra chúng là một con người, kẻ nặn ra chúng chỉ là người vay mượn sinh khí. Quả vậy, chẳng ai có thể nặn ra một thần minh giống như mình.
17 Là loài phải chết, hắn chỉ dùng bàn tay vô đạo để làm ra vật không có sự sống. Nhưng hắn còn trổi vượt hơn các vật hắn thờ: vì ít ra hắn cũng đã sống, còn những vật kia thì chẳng bao giờ.
18 Người ta còn thờ những con vật ghê tởm, những loài ngu si hơn so với các loài khác.
19 Những vật đó trông chẳng đẹp đẽ gì, chẳng hấp dẫn như những loài thú khác. Chúng cũng không được hưởng lời khen hay phúc lành của Thiên Chúa.