Mô-áp
1 ĐỨC CHÚA phán thế này: Vì tội của Mô-áp đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì nó đã đốt hài cốt vua Ê-đôm thành than,
2 nên Ta sẽ phóng hỏa vào Mô-áp,
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Cơ-ri-giốt;
Mô-áp sẽ tiêu vong trong cảnh hỗn loạn,
giữa tiếng gào thét, giữa tiếng tù và.
3 Ta sẽ bứng vị thẩm phán đi khỏi nó
và Ta sẽ giết sạch các quan cùng với vị này
– ĐỨC CHÚA phán như vậy.
Giu-đa
4 ĐỨC CHÚA phán thế này: Vì tội của Giu-đa đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã khinh thường luật pháp của ĐỨC CHÚA
và không tuân giữ các thánh chỉ của Người.
Vì những thần dối trá xưa cha ông chúng chạy theo
đã làm cho chúng ra lầm lạc,
5 nên Ta sẽ phóng hỏa vào Giu-đa
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Giê-ru-sa-lem.
Ít-ra-en
6 ĐỨC CHÚA phán thế này: Vì tội của Ít-ra-en đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng bán người công chính để lấy tiền,
bán kẻ nghèo khổ với giá một đôi giày.
7 Vì chúng đạp đầu kẻ yếu thế xuống bùn đen
và xô người khiêm hạ ra khỏi đường lộ.
Vì cả con lẫn cha đi lại với cùng một ả,
mà làm ô nhục danh thánh của Ta.
8 Vì y phục người ta cầm cố,
chúng nằm lên trên, ngay bên mọi bàn thờ,
và rượu của người bị nộp phạt,
chúng đem uống tại đền thờ Thiên Chúa của chúng.
9 Còn Ta, trước kia
Ta đã từng diệt trừ người E-mô-ri khỏi mắt họ.
Bọn người này cao lớn như cây hương nam
và hùng mạnh như cây sồi.
Ta đã diệt hoa trái bên trên
và gốc rễ bên dưới của bọn chúng.
10 Chính Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập,
dẫn các ngươi đi trong sa mạc bốn mươi năm trường
để các ngươi chiếm hữu đất của người E-mô-ri.
11 Xưa Ta đã từng cho xuất hiện
những ngôn sứ từ hàng con cái các ngươi,
những na-dia từ lớp người trai tráng.
Chẳng phải như vậy sao, hỡi con cái Ít-ra-en?
– sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
12 Thế mà các ngươi đã bắt các na-dia uống rượu
và ra lệnh cho các ngôn sứ:
“Các ông không được nói tiên tri!”
13 Vậy này đây, ta sắp cán lên các ngươi
như chiếc xe chất đầy lúa cán lên mặt đất.
14 Trong ngày ấy, kẻ lanh lẹ hết đường trốn chạy,
người mạnh mẽ vô phương thi thố sức lực mình,
trang dũng sĩ cũng không thoát chết,
15 người cầm cung nào đứng vững nổi,
kẻ nhanh chân chẳng thoát được đâu,
người cỡi ngựa cũng không thoát chết,
16 người can đảm nhất trong đám dũng sĩ
sẽ phải mình trần mà chạy trốn,
– sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
Ds 22,36; Is 15–16; Gr 48; Ed 25,8-11; Xp 2,8-11
Lv 26,14-15; Is 5,24; Gr 7,28
Lv 26,14-16; Is 5,24; Hs 8,14
Am 7,10-17; 1 V 22,8.27; Is 30,10; Gr 11,21; Mt 2,6; Cv 4,17-18
s. Xúc phạm đến phần mộ và hài cốt người đã khuất là một trọng tội.
t. Cơ-ri-giốt là thành phố chính của người Mô-áp, nằm ở phía đông Biển Chết (x. Gr 48,24).
u. ds: những điều dối trá. Ở đây ta thấy Giu-đa không bị tố cáo về những tội phạm đến tha nhân, nhưng về những tội phạm đến Thiên Chúa: coi thường lề luật, bất trung với giao ước. Từ thời Sa-lô-môn, việc thờ các thần ngoại bang đã được chấp nhận hay dung túng.
v. Đây có thể hiểu là tội của các thẩm phám, nhận hối lộ mà làm hại người vô tội.
x. Người nghèo khổ bị bán làm nô lệ chỉ vì nợ một món nợ nhỏ, bằng giá một đôi giày.
y. Con đường ở đây tượng trưng quyền lợi và phương tiện sinh sống.
a. Chẳng những con, mà cả cha, cùng đi lại với một nữ nô lệ. Người phụ nữ thuộc giai cấp dưới bị coi như một thứ đồ chơi, mất cả nhân phẩm. Những gì xúc phạm đến phẩm giá con người thì đều xúc phạm đến chính Thiên Chúa.
b. Căn cứ theo luật, nếu người mắc nợ không có gì để trả thì có thể giữ quần áo làm vật thế chân, nhưng phải trả lại cho chủ nó trước khi đêm về (x. Xh 22,26; Đnl 24,12-13). Có thể người ta phải nộp phạt bằng rượu thay vì bằng tiền. Cả câu này cho thấy sự bất công đối với con người thì đi đôi với sự bất trung đối với Thiên Chúa. Những gì tước đoạt nơi người cùng khổ lại được đem hưởng thụ trước mặt Đức Chúa, Ngài bị coi như ngẫu tượng.
c. E-mô-ri là dân sống ở Ca-na-an vào thời dân Ít-ra-en bắt đầu tiến chiếm vùng này. Thiên Chúa là Đấng mở đường cho chiến thắng của quân Ít-ra-en (x. Đnl 7,1; 2 Sm 5,24).
d. Na-dia là những người được thánh hiến để phục vụ Thiên Chúa. Họ không cắt tóc, không uống rượu và còn giữ một số lời khấn hứa khác (x. Ds 6,1-21).
đ. Am 2,13-16 cho thấy hình phạt đặc biệt mà Ít-ra-en sẽ phải chịu. Đó là sự đại bại của cả một đạo quân. Mọi quân lính đều bị tê liệt, mất khả năng chiến đấu. Sức mạnh của Ít-ra-en bắt nguồn từ tương quan của nó với Thiên Chúa. Nay tương quan ấy bị cắt đứt, nên sức mạnh của Ít-ra-en cũng chẳng còn.
e. Trong ngày ấy: cụm từ này nằm ở Am 2,16, nhưng được chuyển lên đây cho dễ hiểu. Theo A-mốt, Ngày ấy là Ngày của Chúa (x. 5,18.20), ngày Đức Chúa đoán phạt (x. Am 8,3.9.13; 3,14; 6,3). Tuy nhiên cũng có khi Ngày ấy được hiểu là ngày Đức Chúa phục hưng Ít-ra-en (x. 9,11-15).