Chương 27 - Sách Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a
2. TẬP SÁCH NHỎ GỬI DÂN LƯU ĐÀY
Ý nghĩa tượng trưng của cái ách Sứ điệp gửi các vua phương Đông
1 Vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a như sau:
2 ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng: Ngươi hãy bện dây thừng và làm một cái gông rồi đeo vào cổ.3 Sau đó, ngươi hãy gửi một sứ điệp cho vua Ê-đôm, vua Mô-áp, vua dân Am-mon, vua Tia, vua Xi-đôn, qua trung gian các sứ giả chúng gửi đến Giê-ru-sa-lem để gặp Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa.4 Ngươi hãy truyền lệnh cho chúng phải thưa với chủ mình rằng: “ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Các ông hãy thưa với chủ của các ông như sau:5 Chính Ta đã làm nên cõi đất, con người và súc vật trên mặt đất, nhờ sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền của Ta; Ta ban cõi đất này cho ai vừa mắt Ta.6 Vậy giờ đây, chính Ta trao tất cả các xứ này vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là tôi tớ của Ta; ngay cả giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó sử dụng.7 Mọi dân tộc sẽ phải làm tôi nó cũng như con cháu nó, cho tới khi đến thời của xứ sở nó, đến lượt nó phải làm tôi các dân tộc mạnh mẽ và các vua chúa hùng cường.8 Vậy, dân tộc nào hoặc vương quốc nào không làm tôi nó, tức là Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và không chịu quàng ách của vua Ba-by-lon vào cổ mình, thì Ta sẽ dùng gươm đao, đói kém và ôn dịch mà viếng thăm dân tộc ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - cho đến khi Ta dùng tay nó mà làm cho dân tộc ấy biến mất hoàn toàn.9 Phần các ngươi, đừng nghe lời các ngôn sứ, các tay bói toán, giải mộng, chiêm tinh, phù thủy của các ngươi; chính chúng đã nói với các ngươi rằng: “Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu!”10 Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá để làm cho các ngươi phải xa rời đất nước của các ngươi, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi.11 Nhưng dân tộc nào đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó, Ta sẽ cho dân tộc ấy ở lại trên đất nước mình - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, dân ấy sẽ trồng trọt và cư ngụ trên đó.12 Còn về Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, Ta cũng phán với nó những điều tương tự: “Các ngươi hãy đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó cũng như dân nó, và các ngươi sẽ được sống.13 Sao ngươi và dân ngươi lại muốn chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch, như lời ĐỨC CHÚA đã phán với dân tộc không chịu làm tôi vua Ba-by-lon?14 Các ngươi chớ nghe lời các ngôn sứ, những kẻ nói với các ngươi rằng: “Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu!” Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi.15 Quả vậy, Ta chẳng sai chúng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, chúng chỉ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi cũng như các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các ngươi.”
16 Còn về các tư tế và toàn dân này, Ta phán như sau: “ĐỨC CHÚA phán: Chớ nghe lời các ngôn sứ của các ngươi tuyên sấm cho các ngươi rằng: Này, các đồ dùng của Nhà ĐỨC CHÚA đang sắp được đưa từ Ba-by-lon về ngay lập tức, không trì hoãn! Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi.17 Chớ nghe theo chúng. Cứ làm tôi vua Ba-by-lon và các ngươi sẽ được sống. Tại sao thành này lại hóa ra một đống hoang tàn?18 Còn nếu chúng là ngôn sứ, nếu có lời ĐỨC CHÚA ở với chúng, thì chúng chỉ việc xin ĐỨC CHÚA các đạo binh giữ các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem khỏi bị đưa sang Ba-by-lon!19 Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau về các trụ đồng, các bể nước, các giàn lăn và các đồ dùng khác còn sót lại trong thành này,20 những thứ không bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, lấy đi, khi nó bắt Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, phải lưu đày sang Ba-by-lon, cũng như các thân hào Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.21 Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau về các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem:22 Những thứ ấy sẽ bị đem sang Ba-by-lon và sẽ lưu lại đó cho tới ngày Ta để ý đến - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Bấy giờ, Ta sẽ đưa những thứ ấy lên và đem về lại chốn này.”