Chương 3 - Sách Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a
Trở về với Chúa
1 Nếu một người đuổi vợ và bà này bỏ đi, làm vợ một người khác, thử hỏi: người chồng cũ có trở lại với bà ta nữa không? Vậy, phải chăng đất kia đã chẳng hoàn toàn ra ô uế? Và ngươi, ngươi đã đàng điếm với bao nhiêu tình nhân, lại còn mong trở về với Ta nữa! - Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
2 Ngước mắt lên các đồi trọc mà xem có nơi nào ngươi đã chẳng trao thân cho người khác! Ngươi ngồi đợi chúng bên vệ đường như tên Ả-rập ngồi rình trong sa mạc. Ngươi đã làm cho xứ sở ra ô uế vì những chuyện điếm đàng và gian ác của ngươi.
3 Cho nên đến mùa, không có mưa, cuối mùa, mưa cũng chẳng thấy. Và ngươi cứ mặt dạn mày dày như con đĩ, mà chẳng biết xấu hổ là gì.
4 Từ bây giờ, ngươi lại không xưng hô với Ta thế này sao: “Ngài là thân phụ của con, là lang quân của con thuở thanh xuân ấy?”
5 Lẽ nào Người giận đến muôn đời, lẽ nào Người chấp nê mãi mãi? Nói vậy rồi, ngươi tiếp tục làm điều gian ác, vì ngươi vốn lì lợm.
Kêu gọi miền Bắc trở về
6 ĐỨC CHÚA phán với tôi dưới thời vua Giô-si-gia-hu: Điều Ít-ra-en phản bội đã làm, ngươi có thấy không? Nó đi khắp các núi cao, đến dưới mọi lùm cây rậm mà đàng điếm.7 Ta tự bảo: “Làm tất cả những chuyện đó rồi, nó sẽ trở về với Ta”; nhưng nó đâu trở về. Và con em bất tín bất trung của nó là Giu-đa đã thấy như vậy.8 Nó đã thấy: cũng vì tất cả những vụ ngoại tình mà Ta đã trao giấy ly hôn cho con chị là Ít-ra-en phản bội và đuổi đi. Thế mà con em bất tín bất trung của nó là Giu-đa cũng chẳng sợ, cứ tiếp tục đàng điếm.9 Nó đàng điếm trơ trẽn như vậy, nên đã làm cho xứ sở ra ô uế; nó đã ngoại tình với loài gỗ đá.10 Đến thế rồi mà Giu-đa, con em bất tín bất trung của nó, vẫn cứ giả dối, chưa hết lòng trở về với Ta, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
11 Rồi ĐỨC CHÚA phán với tôi: Ít-ra-en phản bội, nhưng vẫn còn công chính so với Giu-đa bất tín bất trung.12 Hãy đi, hô lên cho miền Bắc nghe những lời này: Trở về đi, hỡi Ít-ra-en phản bội - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA! Ta sẽ không nghiêm nét mặt với các ngươi nữa, vì Ta giàu lòng xót thương - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - và Ta không giận dữ mãi đâu.
13 Có điều là tội ngươi, ngươi phải biết: ngươi đã xúc phạm đến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, khi lang bạt khắp các nẻo đường tìm kiếm ngoại kiều dưới mọi lùm cây rậm; còn tiếng Ta gọi, các ngươi chẳng thèm nghe, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
Dân của Đấng Mê-si-a ở Xi-on
14 Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA: Trở về đi, hỡi lũ con phản bội, vì Ta vẫn là chủ các ngươi. Ta sẽ lấy của các ngươi mỗi thành một người, mỗi thị tộc hai người, và đưa về Xi-on.15 Ta sẽ cho các ngươi những mục tử đẹp lòng Ta; chúng sẽ khôn ngoan sáng suốt chăn dắt các ngươi.16 Khi các ngươi tăng số và phát triển trong xứ, thì lúc ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - người ta sẽ không còn nói đến Hòm Bia của ĐỨC CHÚA nữa, không còn lưu tâm, không nhớ tới, chẳng nuối tiếc, cũng chẳng làm lại nữa.17 Thời ấy, Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là “Ngai tòa của ĐỨC CHÚA”, và mọi dân tộc sẽ nhân danh ĐỨC CHÚA quy tụ tại Giê-ru-sa-lem; chúng sẽ không còn sống buông thả theo lòng dạ xấu xa ngoan cố của mình nữa.
18 Những ngày ấy, nhà Giu-đa sẽ đến với nhà Ít-ra-en, rồi chúng sẽ cùng nhau từ đất Bắc tiến về đất Ta đã ban cho tổ tiên chúng làm gia nghiệp.
Tiếp bài thơ về việc trở lại với Chúa
19 Ta đã nói: Có cách nào để Ta đặt ngươi trong hàng con cái? Ta sẽ ban cho ngươi một miền đất hoan lạc làm phần gia nghiệp cao quý nhất giữa chư dân. Ta đã nói: ngươi sẽ gọi Ta: “Cha ơi!” Và ngươi sẽ không lìa xa Ta nữa.
20 Thế nhưng, người đàn bà thất trung với bạn mình làm sao, thì, hỡi nhà Ít-ra-en, các ngươi cũng thất trung với Ta như vậy, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
21 Người ta nghe tiếng kêu trên các đồi trọc: tiếng con cái Ít-ra-en khóc lóc van nài, vì chúng đã đi trệch đường lối, đã bỏ quên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình.
22 - Trở về đi, hỡi lũ con phản bội, Ta sẽ chữa lành tội phản bội của các ngươi! - Này chúng con đây, chúng con đến với Ngài, vì Ngài là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con.
23 Thật ra, các đồi cao chỉ là trò dối trá, cảnh ồn ào huyên náo trên núi non cũng vậy. Thật ra, chỉ nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con, Ít-ra-en mới có ơn cứu độ.
24 Công lao của tổ tiên chúng con, Thần Ô Nhục đã ngốn hết, ngay từ thời niên thiếu của chúng con, ngốn cả chiên bò, cả con trai con gái các ngài.
25 Chúng ta đành chịu nằm vùi trong nỗi ô nhục của mình thôi, chịu cho nỗi thẹn thùng phủ lấp! Vì, cũng như tổ tiên chúng ta, chúng ta đã xúc phạm đến ĐỨC CHÚA từ thời niên thiếu cho tới ngày nay; chúng ta đã chẳng nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng ta.