Chương 37 - Sách Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a
Nhận định tổng quát về triều Xít-ki-gia-hu
1 Xít-ki-gia-hu con vua Giô-si-gia-hu, lên ngôi cai trị thay vua Khon-gia-hu con vua Giơ-hô-gia-kim. Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đặt Xít-ki-gia-hu lên ngôi cai trị xứ Giu-đa.2 Nhưng, cả vua lẫn bề tôi và toàn dân trong xứ, chẳng ai chịu nghe lời ĐỨC CHÚA phán qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
Vua Xít-ki-gia-hu thỉnh vấn ngôn sứ Giê-rê-mi-a trong cuộc giải vây Giê-ru-sa-lem năm 588 TCN
3 Vua Xít-ki-gia-hu sai ông Giơ-hu-can con ông Se-lem-gia, và tư tế Xơ-phan-gia-hu con ông Ma-a-xê-gia đến gặp ngôn sứ Giê-rê-mi-a mà nói rằng: “Xin ông khẩn cầu ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, thay cho chúng tôi!”4 Bấy giờ, ông Giê-rê-mi-a tự do đi lại giữa dân, người ta vẫn chưa tống giam ông vào ngục.5 Nhưng, đạo quân của Pha-ra-ô đã từ Ai-cập lên đường xuất chinh. Quân Can-đê đang vây hãm Giê-ru-sa-lem nghe tin ấy, đã phải rút lui khỏi Giê-ru-sa-lem.
6 Bấy giờ, có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a rằng:7 “ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Các ngươi sẽ nói như sau với vua Giu-đa, người đã sai các ngươi đến thỉnh vấn Ta. Này đạo quân của Pha-ra-ô lên đường xuất chinh để trợ giúp các ngươi, sẽ phải rút về đất Ai-cập của chúng.8 Quân Can-đê sẽ quay lại đánh thành này. Chúng sẽ chiếm thành rồi phóng hỏa đốt.9 ĐỨC CHÚA phán thế này: Các ngươi đừng tự lừa dối mình rằng: “Quân Can-đê đã xa hẳn chúng ta.” Nhưng thực ra chúng không đi đâu.10 Giả như các ngươi có đánh bại toàn thể đạo quân Can-đê đến giao chiến với các ngươi, và chỉ còn sót lại một số quân bị thương, thì chúng cũng sẽ trỗi dậy, ai nấy từ lều của mình, và sẽ phóng hỏa đốt thành này.
Ngôn sứ Giê-rê-mi-a bị bắt, nhưng lại gặp may
11 Khi đạo quân Can-đê rút khỏi Giê-ru-sa-lem vì bị đạo quân Ai-cập của Pha-ra-ô tiến đánh,12 thì ông Giê-rê-mi-a ra khỏi Giê-ru-sa-lem đến đất Ben-gia-min, để lo việc chia của cải trong đám bà con họ hàng.13 Lúc đến cổng thành Ben-gia-min, ông gặp một trưởng đồn canh tên là Giếc-i-gia con ông Se-lem-gia, con ông Kha-nan-gia. Ông Giếc-i-gia liền bắt lấy ngôn sứ Giê-rê-mi-a và nói rằng: “Ông chạy sang với người Can-đê!”14 Ông Giê-rê-mi-a nói: “Láo! Tôi đâu có chạy sang với người Can-đê!” Nhưng Giếc-i-gia không muốn nghe, liền bắt lấy ông rồi điệu đến cho các thủ lãnh.15 Các thủ lãnh giận dữ với ông. Họ đánh ông rồi giam ông tại nhà thư ký Giơ-hô-na-than, bởi vì họ đã biến nhà ấy thành nhà tù.16 Thế là, ông Giê-rê-mi-a bị giam trong nhà ngục có mái vòm; ông đã ở lại đó nhiều ngày.
17 Sau đấy, vua Xít-ki-gia-hu sai người đến đưa ông ra. Vua bí mật thỉnh vấn ông trong cung. Vua hỏi: “Có lời nào của ĐỨC CHÚA phán không?” Ông Giê-rê-mi-a trả lời: “Có”, rồi nói tiếp: “Vua sẽ bị trao nộp vào tay vua Ba-by-lon.”18 Ông Giê-rê-mi-a nói với vua Xít-ki-gia-hu: “Tôi có lỗi gì phạm đến ngài, đến các tôi tớ của ngài cũng như dân này, mà các người lại tống tôi vào ngục?19 Các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các người rằng vua Ba-by-lon sẽ không đến tấn công các người và xứ này, họ đâu cả rồi?20 Bây giờ, thưa đức vua là chúa thượng tôi, xin lắng nghe và đoái nhận lời tôi van vỉ ngài đây: xin đừng để tôi trở lại nhà thư ký Giơ-hô-na-than nữa, vì e rằng tôi sẽ phải chết ở đó.”21 Vua Xít-ki-gia-hu ra lệnh giam giữ ông trong sân vệ binh và cung cấp cho ông mỗi ngày một ổ bánh lấy ở Phố Hàng Bánh, cho đến khi bánh trong thành hết sạch. Thế là ông Giê-rê-mi-a ở lại trong sân vệ binh.