Chương 8 - Sách Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a
1 Thời bấy giờ - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, người ta sẽ lôi ra khỏi mồ xương của các vua Giu-đa, xương các thủ lãnh, xương hàng tư tế, xương các ngôn sứ và xương của cư dân Giê-ru-sa-lem.2 Người ta sẽ phơi bày ra dưới mặt trời, mặt trăng và tất cả các tinh tú trên trời mà chúng đã yêu mến và phục dịch, chúng đã đi theo, thỉnh cầu và sụp lạy. Các xương đó không được thu gom, cũng chẳng được chôn cất, nhưng sẽ trở thành phân bón trên mặt đất.3 Bấy giờ, đối với tất cả những ai sống sót trong cái dòng tộc xấu xa này ở khắp nơi mà Ta sẽ xua chúng tới, thì chết vẫn còn hơn sống - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.
Đe dọa, than vãn, nhắn nhủ Ít-ra-en lầm lạc
4 Ngươi sẽ nói với chúng: ĐỨC CHÚA phán thế này: Phải chăng người ta ngã xuống, rồi không trỗi dậy, bỏ đi rồi không trở lại sao?
5 Thế thì tại sao dân này cứ phản bội? Giê-ru-sa-lem phản bội mãi sao? Chúng cố tình theo con đường lừa đảo, dứt khoát không trở về.
6 Ta đã để ý nghe: Không phải như chúng nói. Chẳng ai hối hận về sự gian ác của mình; ai cũng nói: “Nào tôi có làm chi!” Như con ngựa xông vào trận chiến, tất cả đều trở lại con đường tội ác xưa.
7 Đến như giống cò bay lượn trên không còn biết được mùa di chuyển của nó; chim cu, chim én và chim hạc còn biết theo thời tiết mà về; nhưng dân Ta thì chẳng hay chẳng hiểu pháp luật ĐỨC CHÚA đã truyền ban.
Lề luật trong tay hàng tư tế
8 Sao các ngươi nói được: “Ta khôn ngoan: ta có Lề Luật của ĐỨC CHÚA!” Thực ra, ý nghĩa Lề Luật đó, ngọn bút gian giảo của đám ký lục đã xuyên tạc mất rồi.
9 Những hạng khôn ngoan ấy sẽ thẹn thùng, run sợ, và sa vào cạm bẫy. Này, lời ĐỨC CHÚA thì chúng khinh miệt, chúng khôn ngoan nỗi gì?
Nhắc lại mấy lời đe doạ
10 Vì vậy, thê thiếp chúng, Ta sẽ trao cho kẻ khác, đồng ruộng chúng, cho kẻ kế thừa. Vì người lớn cũng như kẻ nhỏ, tất cả đều gian tham bớt xén. Ngôn sứ cũng như tư tế, tất cả là một lũ gian phi.
11 Chúng bô bô: “Bình an vô sự” để xoa dịu thương tích của con gái dân Ta, trong khi chẳng có bình an chi cả.
12 Việc chúng làm thật kinh tởm biết bao, lẽ ra chúng phải biết xấu hổ, nhưng nào chúng có xấu hổ gì đâu, cũng chẳng còn biết ngượng mặt nữa chứ. Cho nên chúng sẽ gục ngã giữa bao kẻ ngã gục. Khi đến thời Ta trị tội chúng, chúng sẽ té nhào, ĐỨC CHÚA phán như vậy.
Giu-đa là cây nho bị đe doạ
13 Ta quyết sẽ thu về - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, không để trái nào trên cây nho, không để trái nào trên cây vả, cả lá cây cũng phải héo tàn, vì Ta sẽ trao chúng cho những kẻ qua đường.
14 Sao chúng ta ngồi yên? Tập trung lại đi nào! Ta hãy vào các thành kiên cố mà chịu cảnh tiêu vong, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, đã tiêu diệt chúng ta; Người cho chúng ta uống nước độc, bởi chúng ta đã xúc phạm đến Người.
15 Người ta đợi hòa bình, nhưng chẳng được may lành chi hết! Mong đến thời bình phục, mà chỉ thấy rùng rợn khiếp kinh.
16 Từ Đan người ta nghe rõ tiếng vó ngựa vang trời. Khi nghe tiếng ngựa hí, cả mặt đất run rẩy kinh hoàng.
17 Vì vậy Ta sẽ cho loài rắn, loài rắn độc, đến làm hại các ngươi, mà không phù phép nào ngăn nổi; chúng sẽ cắn chết các ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
Ngôn sứ than vãn vì nạn đói
18 Thật vô phương cứu chữa, nỗi khổ xâm chiếm tôi, làm tim tôi suy nhược.
19 Này tiếng kêu cứu của cô gái dân tôi từ miền đất xa xăm vọng về. “Phải chăng ĐỨC CHÚA không còn ở Xi-on, Vua của nó không ngự ở đây nữa?” (Tại sao chúng lại khiêu khích Ta, bằng các tượng thần của chúng, là những đồ hư ảo của ngoại bang?)
20 Mùa gặt đã hết rồi, mùa hè cũng đã qua, thế mà chúng tôi vẫn chưa được cứu!”
21 Vì vết thương của cô gái dân tôi, mà lòng tôi tan nát, khiến tôi phải đau thương sầu muộn, nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.
22 Phải chăng không còn dầu thơm ở Ga-la-át, hay chẳng còn lương y nữa? Mà tại sao việc chữa trị cô gái dân tôi, chẳng tiến triển chút nào?
23 Ai biến đầu tôi thành nguồn nước, và đôi mắt tôi thành suối lệ, để tôi than khóc đêm ngày những người của cô gái dân tôi bị giết.