Chương 20 - Sách Ngôn Sứ I-sai-a
Hạ thành Át-đốt
1 Vào năm vua Át-sua là Xác-gôn biệt phái tướng tổng tư lệnh đến giao chiến và hạ thành Át-đốt,2 thì chính lúc ấy, ĐỨC CHÚA phán qua trung gian của ông I-sai-a, con ông A-mốc, rằng: “Hãy bỏ miếng vải thô ngang thắt lưng ngươi đi, và cởi dép khỏi chân.” Theo lời dạy, ông đã ở trần và đi chân không.3 ĐỨC CHÚA lại phán: “Cũng như tôi tớ Ta là I-sai-a suốt ba năm trường đã ở trần và đi chân không để nên dấu chỉ điềm báo cho người Ai-cập và người Cút thế nào,4 thì cũng vậy, vua Át-sua sẽ dẫn người Ai-cập đi tù và người Cút đi đày, trẻ cũng như già, mình trần, chân không, mông hở. Thật là nhục nhã cho người Ai-cập.5 Những ai xem Cút như mối hy vọng và Ai-cập như niềm tự hào sẽ phải sợ hãi và xấu hổ.6 Ngày ấy, dân cư miền duyên hải này sẽ nói: “Đâu rồi niềm hy vọng của chúng ta, nơi chúng ta đến ẩn náu để được giúp đỡ hầu thoát khỏi tay vua Át-sua? Phần chúng ta, trốn ở đâu bây giờ?”