Chương 33 - Sách Ngôn Sứ I-sai-a
Ơn cứu độ người người mong đợi
1 Khốn cho ngươi là kẻ tàn phá mà không bị tàn phá, kẻ phản bội mà không bị phản bội! Khi ngươi tàn phá xong, ngươi sẽ bị tàn phá, khi ngươi phản bội rồi, ngươi sẽ bị phản bội.
2 Lạy ĐỨC CHÚA, xin thương xót chúng con, chúng con trông cậy vào Ngài. Mỗi buổi sáng, xin Ngài nên cánh tay nâng đỡ chúng con; xin cứu độ chúng con trong lúc ngặt nghèo.
3 Nghe tiếng sấm vang rền, các dân chạy trốn, Ngài đứng lên, các nước tán loạn.
4 Người ta thu chiến lợi phẩm về, như cào cào thu lượm người ta xông vào lấy, như châu chấu xông vào.
5 ĐỨC CHÚA được suy tôn, vì Người ngự trên chốn cao vời. Người làm cho Xi-on được đầy chính trực công minh.
6 Người sẽ làm cho thời ngươi được ổn định. Sự khôn ngoan và hiểu biết đem lại ơn cứu độ dồi dào, sự kính sợ ĐỨC CHÚA, đó chính là kho tàng Người ban.
7 Này đây dân thành A-ri-ên kêu la ngoài đường phố, các sứ giả hòa bình than khóc đắng cay.
8 Các con lộ hoang vắng, đường sá chẳng bóng người qua. Người ta đã phá vỡ giao ước, khinh dể các chứng nhân, chẳng coi ai ra gì nữa.
9 Cõi đất sẽ nhuốm màu tang tóc điêu linh, núi Li-băng héo tàn nhục nhã, đồng bằng Sa-rôn nên hoang địa khô cằn, còn miền Ba-san và núi Các-men hóa ra trơ trụi.
10 ĐỨC CHÚA phán: “Giờ đây Ta trỗi dậy, giờ đây Ta đứng thẳng, giờ đây Ta vươn mình lên.
11 Các ngươi đã cưu mang cỏ khô, ắt sẽ sinh rơm rạ. Hơi thở của Ta sẽ như lửa thiêu rụi các ngươi.
12 Các dân sẽ bị cháy thành vôi, chúng như gai bị chặt và thiêu trong lửa.
13 Người ở xa, hãy nghe biết việc Ta làm, kẻ ở gần, khá nhận rằng sức Ta hùng mạnh.”
14 Tại Xi-on, quân tội lỗi khiếp sợ rụng rời, bọn bất lương kinh hoàng run rẩy. Chúng rằng: “Ai trong chúng ta ở gần được lửa thiêu? Ai trong chúng ta ở gần được hỏa hào muôn kiếp?”
15 Kẻ theo đường chính trực, hằng ăn nói thẳng ngay, của chiếm đoạt không màng, tay xua quà hối lộ. Lời độc địa, bưng tai chẳng muốn nghe, việc xấu xa, bịt mắt chẳng thèm nhìn.
16 Người như thế sẽ được ở non cao, có đồn trên núi đá làm nơi trú ẩn. Bánh ăn sẽ được luôn cung cấp, nước uống chẳng lo thiếu bao giờ.
Trở về Giê-ru-sa-lem
17 Mắt bạn sẽ chiêm ngưỡng một đức vua trong vẻ đẹp của người, sẽ thấy một miền đất trải rộng.
18 Lòng bạn sẽ hồi tưởng lại nỗi kinh hoàng: “Đâu rồi viên ký lục? Đâu rồi người thu thuế? Đâu rồi người thanh tra các tháp canh?”
19 Bạn sẽ không còn thấy giống dân kênh kiệu, một dân có ngôn ngữ xa lạ, khó nghe, giọng nói líu lo, không ai hiểu.
20 Hãy nhìn ngắm thành Xi-on, nơi chúng ta cử hành các đại lễ, mắt bạn sẽ thấy Giê-ru-sa-lem, một nơi ở thảnh thơi, một cái lều sẽ không bị tháo gỡ; cọc lều sẽ không bao giờ bị nhổ đi, không một giây lều nào sẽ bị đứt.
21 Vì tại đó, ĐỨC CHÚA sẽ cho chúng ta thấy Người là Đấng oai hùng. Người sẽ như một miền có sông ngòi rộng lớn, nhưng không có thuyền bè tới lui, và tàu to đẹp cũng không qua lại.
22 Phải, ĐỨC CHÚA là vị thẩm phán của chúng ta, ĐỨC CHÚA là nhà lập pháp của chúng ta, ĐỨC CHÚA là vua của chúng ta, chính Người sẽ cứu độ chúng ta.
23 Các dây của bạn đã chùng rồi, không sao giữ được cho cột đứng, không giương được cờ hiệu nữa. Bấy giờ, người ta sẽ chia nhau vô vàn chiến lợi phẩm; kẻ què cũng tha hồ hôi của.
24 Không ai cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem sẽ nói: “Tôi ốm đau.” Dân ở đó sẽ được tha tội.