Chương 47 - Sách Ngôn Sứ I-sai-a
Ai ca khóc Ba-by-lon (Ba-ben)
1 Hỡi trinh nữ, con gái Ba-by-lon, xuống đi, ngồi trên cát bụi; hỡi con gái Can-đê, ngồi phệt xuống đất, không ngai không bệ, vì người ta sẽ không bao giờ gọi ngươi là cô gái yêu kiều đài các nữa.
2 Hãy lấy cối xay bột, phơi trần bím tóc, vén vạt áo dài, phơi đùi lội qua sông,
3 để chỗ kín ngươi bị lột trần, cho nỗi nhục ngươi bị lộ ra! Ta sẽ phục thù, không ai ngăn cản được.
4 Đấng cứu chuộc chúng ta, Đấng mang danh hiệu là ĐỨC CHÚA các đạo binh, là Đức Thánh của Ít-ra-en, Người phán thế này:
5 Hỡi con gái Can-đê, hãy ngồi lặng lẽ, lùi vào bóng tối, vì thiên hạ sẽ không bao giờ gọi ngươi là nữ hoàng muôn nước nữa.
6 Ta đã nổi cơn thịnh nộ với dân Ta, đã hạ nhục cơ nghiệp của Ta, trao nó vào tay ngươi. Nhưng ngươi chẳng hề đem lòng thương xót chúng; cả trên người già nua, ngươi đã đặt một cái ách thật nặng.
7 Ngươi đã nói: “Mãi mãi ta sẽ là nữ hoàng.” Những điều ấy, có bao giờ ngươi để lòng nghiền ngẫm, suy nghĩ xem kết cục sẽ ra sao!
8 Hỡi kẻ ham lạc thú, ngươi ngồi trên ngai, bình chân như vại và tự nhủ: “Chỉ có ta, đâu còn ai khác! Ta sẽ chẳng bao giờ mang thân góa bụa, không bao giờ là người mẹ mất con.” Giờ đây, hãy nghe điều này:
9 Thình lình cả hai tai họa đó trong một ngày sẽ ập xuống trên ngươi: vừa mất con lại vừa góa buạ. Chưa hết tai họa này đã đến tai họa khác, chúng ập xuống trên ngươi, dù ngươi cao tay phù chú và lắm trò ma thuật.
10 Ngươi cậy vào lòng độc dữ của ngươi mà nói: “Chẳng ai thấy ta đâu.” Chính cái khôn cái giỏi của ngươi đã mê hoặc ngươi rồi, và ngươi lại tự nhủ: “Chỉ có ta, đâu còn ai khác.”
11 Điều dữ sẽ ập xuống trên ngươi mà ngươi không làm sao đề phòng; hoạn nạn sẽ giáng xuống trên ngươi mà ngươi không tài nào ngăn cản; tai ương sẽ thình lình ập xuống trên ngươi mà ngươi đã không hề lường trước.
12 Có giỏi thì đứng vững đi, cứ tiếp tục những phù phép và những trò ma thuật vô số kể mà ngươi đã tốn công luyện tập từ thời niên thiếu: biết đâu ngươi lại không thể giúp ích cho chính mình, biết đâu ngươi lại chẳng làm cho người ta khiếp sợ?
13 Ngươi đã kiệt quệ vì trăm mưu nghìn kế. Đâu cả rồi, mấy ông xem số tử vi, mấy thầy chiêm tinh, mấy kẻ cứ đến kỳ tân nguyệt lại báo cho ngươi rõ những gì sẽ xảy đến? Tất cả hãy đứng lên nào, hãy cứu chữa ngươi đi!
14 Này chúng sẽ như cọng rơm bị lửa đốt cháy, không sao cứu mạng khỏi hỏa hào. Đó không phải là than hồng để sưởi ấm, cũng chẳng là ánh lửa để ngồi bên.
15 Đối với ngươi, chúng là thế đó, những kẻ đã làm ngươi hao sức tốn công, những kẻ nuốt tiền của ngươi từ khi ngươi còn niên thiếu; chúng sẽ lang thang mỗi người một ngả, chẳng có ai cứu được ngươi đâu.