Chương 5 - Sách Ngôn Sứ I-sai-a
Bài ca vườn nho
1 Tôi xin hát tặng bạn thân tôi, bài ca của bạn tôi về vườn nho của mình. Bạn thân tôi có một vườn nho trên sườn đồi mầu mỡ.
2 Anh ra tay cuốc đất nhặt đá, giống nho quý đem trồng, giữa vườn anh xây một vọng gác, rồi khoét bồn đạp nho. Anh những mong nó sinh trái tốt, nó lại sinh nho dại.
3 Vậy bây giờ, dân Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa hỡi, xin phân xử đôi đàng giữa tôi với vườn nho.
4 Có gì làm hơn được cho vườn nho của tôi, mà tôi đã chẳng làm? Tôi những mong trái tốt, sao nó sinh nho dại?
5 Vậy bây giờ, tôi cho các người biết tôi đối xử thế nào với vườn nho của tôi: hàng giậu thì chặt phá cho vườn bị tan hoang, bờ tường thì đập đổ cho vườn bị giày xéo.
6 Tôi sẽ biến thửa vườn thành mảnh đất hoang vu, không tỉa cành nhổ cỏ, gai góc mọc um tùm; sẽ truyền lệnh cho mây đừng đổ mưa tưới xuống.
7 Vườn nho của ĐỨC CHÚA các đạo binh, chính là nhà Ít-ra-en đó; cây nho Chúa mến yêu quý chuộng, ấy chính là người xứ Giu-đa. Người những mong họ sống công bình, mà chỉ thấy toàn là đổ máu; đợi chờ họ làm điều chính trực, mà chỉ nghe vẳng tiếng khóc than.
Các lời nguyền rủa
8 Khốn thay những kẻ tậu hết nhà nọ đến nhà kia nối thêm ruộng này đến ruộng khác, tới mức không còn chỗ trống nào và chỉ còn một mình các người ở lại trong xứ!
9 Tai tôi nghe tiếng ĐỨC CHÚA các đạo binh thề rằng: nhà cửa có nhiều cũng sẽ tan hoang, có lớn và đẹp cũng không người ở.
10 Mười sào nho chỉ cho một thùng rượu, một tạ hạt giống chỉ cho một giạ lúa.
11 Khốn thay những người dậy sớm để chạy theo ma men, những kẻ kề cà mãi tới khuya, cho rượu nung đốt chúng.
12 Giữa tiếng đàn sắt, đàn cầm, tiếng trống con và tiếng sáo, chúng chè chén say sưa; còn hành động của ĐỨC CHÚA, chúng không ngó ngàng, việc tay Người làm, chúng chẳng nhìn xem.
13 Bởi thế, dân Ta bị lưu đày vì thiếu hiểu biết; hàng quyền quý chết đói, quần chúng phải khát khô.
14 Bởi thế, âm ty mở họng lớn, há mồm to quá chừng, hàng quý tộc và quần chúng của thành xuống đó cùng với tiếng reo vui ồn ào.
15 Phàm nhân đã bị hạ, con người đã bị đè sát đất, bọn kiêu căng đã phải cúi mặt chẳng dám nhìn lên.
16 ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ được suy tôn, khi Người phán quyết, và Thiên Chúa chí thánh sẽ biểu dương sự thánh thiện của Người, khi Người bày tỏ đức công minh.
17 Chiên con sẽ gặm cỏ ở đó, như trong đồng cỏ của chúng, ngoại kiều sẽ kiếm ăn trong chốn hoang tàn xưa đầy súc vật béo.
18 Khốn thay những kẻ lấy dây gian tà kéo lầm lỗi, và dùng thừng kéo xe mà lôi theo tội ác.
19 Chúng nói: “Ước chi Người vội vàng, mau mắn thực hiện công việc của Người, để chúng tôi trông thấy. Ước chi kế hoạch của Đức Thánh Ít-ra-en được đem ra thi hành, cho chúng tôi hay biết.”
20 Khốn thay những kẻ bảo cái tốt là xấu, cái xấu là tốt, những kẻ biến tối thành sáng, sáng thành tối, biến cay đắng thành ngọt ngào, ngọt ngào thành cay đắng.
21 Khốn thay những kẻ coi mình là khôn ngoan, và cho mình là thông minh,
22 khốn thay những anh hùng tửu lượng, những tay vô địch nghề pha chế rượu nồng,
23 những kẻ vì nhận quà hối lộ mà tuyên bố kẻ có tội là công chính, và phủ nhận sự công chính của người công chính.
24 Vì thế, như lưỡi lửa thiêu rơm, và cỏ khô tiêu tan trong ngọn lửa, rễ chúng sẽ ra như mục nát, và nụ hoa của chúng sẽ bay lên như bụi, vì chúng đã khinh thường luật của ĐỨC CHÚA các đạo binh, và coi nhẹ lời của Đức Thánh Ít-ra-en.
Cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA
25 Vì thế, ĐỨC CHÚA đã nổi cơn thịnh nộ với dân Người, Người đã giơ tay phạt chúng, Người đánh chúng, khiến núi non chấn động, và thây chúng như rác rưởi giữa phố phường. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.
Kêu gọi kẻ xâm lăng
26 Người sẽ phất cờ hiệu cho một dân tộc từ phương xa, huýt nó từ tận cùng cõi đất và kìa, nó đang đến vội vàng, nhanh nhẹn.
27 Trong hàng ngũ nó, không ai mệt lả, không kẻ lao đao, không ai chợp mắt, không kẻ ngủ mê, không ai cởi thắt lưng, không ai đứt quai dép.
28 Tên của chúng mài nhọn, cung của chúng đều giương, vó ngựa chúng khác nào đá lửa, bánh xe chúng dường như gió lốc.
29 Tiếng chúng rống như sư tử cái, chúng rống lên như sư tử con, chúng gầm lên, bắt mồi, tha đi mà không có ai giật lại.
30 Nhưng trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm lên chống lại chúng, như tiếng gầm của biển. Người ta sẽ nhìn mặt đất, thì này: bóng tối và ngặt nghèo, và ánh sáng bị mây mù làm cho tối tăm.