Chương 9 - Sách Ngôn Sứ I-sai-a
Ơn giải thoát
1 Dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.
2 Chúa đã ban chứa chan niềm hoan hỷ, đã tăng thêm nỗi vui mừng. Họ mừng vui trước nhan Ngài như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt, như người ta hỷ hoan khi chia nhau chiến lợi phẩm.
3 Vì cái ách đè lên cổ dân, cây gậy đập xuống vai họ, và ngọn roi của kẻ hà hiếp, Ngài đều bẻ gãy như trong ngày chiến thắng quân Ma-đi-an.
4 Vì mọi giầy lính nện xuống rần rần và mọi áo choàng đẫm máu sẽ bị đem thiêu, làm mồi cho lửa.
5 Vì một trẻ thơ đã chào đời để cứu ta, một người con đã được ban tặng cho ta. Người gánh vác quyền bính trên vai, danh hiệu của Người là Cố Vấn kỳ diệu, Thần Linh dũng mãnh, người Cha muôn thuở, Thủ Lãnh hòa bình.
6 Người sẽ mở rộng quyền bính, và lập nền hòa bình vô tận cho ngai vàng và vương quốc của vua Đa-vít. Người sẽ làm cho vương quốc được kiên cố vững bền trên nền tảng chính trực công minh, từ nay cho đến mãi muôn đời. Vì yêu thương nồng nhiệt, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ thực hiện điều đó.
Các thử thách của vương quốc miền Bắc
7 Chúa Thượng đã gửi một lời đến Gia-cóp, lời ấy rơi xuống Ít-ra-en.
8 Toàn dân, tức là Ép-ra-im và người ở Sa-ma-ri, sẽ biết lời ấy, lòng đầy kiêu căng ngạo mạn, họ nói:
9 “Gạch đổ xuống, ta sẽ dùng đá tảng xây lại, sung bị chặt, ta sẽ lấy bá hương thế vào.”
10 ĐỨC CHÚA khiến đối phương là Rơ-xin chống lại dân và kích động kẻ thù của họ:
11 phía Đông thì có A-ram, phía Tây thì có Phi-li-tinh, chúng tha hồ thôn tính Ít-ra-en. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.
12 Thế mà dân vẫn không quay về với Đấng đánh phạt chúng, và chẳng tìm kiếm Chúa các đạo binh,
13 ĐỨC CHÚA đã chặt đầu chặt đuôi Ít-ra-en, chặt cả cây chà là lẫn cây sậy, trong cùng một ngày.
14 Kỳ mục và thân hào là cái đầu, ngôn sứ dạy điều dối trá là cái đuôi.
15 Những kẻ lãnh đạo dân này đã làm cho nó lạc hướng, và những kẻ được lãnh đạo đã phải diệt vong.
16 Vì thế, Chúa Thượng chẳng tìm được niềm vui nơi bọn trai tráng, chẳng xót thương kẻ mồ côi góa bụa của dân, bởi vì bọn chúng tất cả đều vô luân và gian ác, miệng lưỡi chúng đều nói lời ngu xuẩn. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.
17 Vì sự gian ác cháy như lửa, nó thiêu hủy bụi rậm và gai góc, đốt cháy các bụi cây trong rừng, làm cho khói cuồn cuộn bốc lên.
18 Bởi ĐỨC CHÚA các đạo binh nổi giận, mà đất nước cháy bừng và dân nên như mồi cho lửa, anh em chẳng còn xót thương nhau.
19 Người ta xẻo bên phải mà vẫn còn đói, ngoạm bên trái mà vẫn chưa no, mỗi người ăn thịt cánh tay mình.
20 Mơ-na-se ăn thịt Ép-ra-im, và Ép-ra-im ăn thịt Mơ-na-se, cả hai cùng nhau đánh Giu-đa. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.