Sách Ngôn Sứ Ma-la-khi
Nguyên văn theo Kinh Thánh Cựu Ước Công Giáo, bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ. Phần audio do Giu-se Định và Ma-ri-a Kim Hồi, cùng các anh chị em thanhlinh.net thực hiện.
Sách Ngôn Sứ Ma-la-khi là cuốn sách cuối cùng trong Kinh Thánh Cựu Ước. Sách gồm có 3 chương, tác giả là ngôn sứ Ma-la-khi, một người Do-thái sống trong thời kỳ xây dựng Ngôi Đền Thứ Hai (thế kỷ V TCN), cùng thời với Ét-ra và Nơ-khe-mi-a. Cuốn sách được viết khoảng năm 480-430 TCN.
Chương 1
1 Lời sấm. Lời ĐỨC CHÚA phán với Ít-ra-en qua trung gian ông Ma-la-khi.
Tình thương của Thiên Chúa đối với Ít-ra-en
2 Ta đã yêu thương các ngươi, ĐỨC CHÚA phán. - Thế mà các ngươi nói: Ngài yêu thương chúng con ở chỗ nào? - Ê-xau chẳng phải là anh của Gia-cóp sao? - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Vậy mà Ta lại yêu thương Gia-cóp.3 Còn Ê-xau, Ta đã ghét nó. Ta đã biến núi non của nó thành chốn bỏ hoang, và gia nghiệp của nó thành nơi cư ngụ cho loài lang sói.4 Nếu Ê-đôm nói: “Chúng ta đã bị phá hủy, nhưng chúng ta sẽ tái thiết từ những đống hoang tàn đổ nát.” ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này: phần chúng, chúng cứ tái thiết; phần Ta, Ta sẽ phá đổ. Người ta sẽ gọi chúng là “lãnh thổ của gian ác” và “dân bị ĐỨC CHÚA giáng cơn thịnh nộ đến muôn đời.”5 Mắt các ngươi sẽ thấy điều đó và các ngươi sẽ nói: ĐỨC CHÚA vĩ đại, ở cả bên ngoài lãnh thổ Ít-ra-en.
Cáo tội các tư tế
6 Con phải kính trọng cha; tôi tớ kính trọng chủ. Vậy nếu Ta là cha, thì đâu là lòng kính trọng Ta? Và nếu Ta là chủ, thì đâu là niềm kính sợ Ta? ĐỨC CHÚA các đạo binh phán với các ngươi là những tư tế khinh thường danh Ta. - Nhưng các ngươi nói: “Chúng con khinh thường danh Ngài ở chỗ nào?” -7 Khi các ngươi tiến dâng thức ăn ô uế trên bàn thờ của Ta - các ngươi lại nói: “Chúng con đã làm cho Ngài ra ô uế ở chỗ nào?” - Khi các ngươi nói: “Chính bàn của ĐỨC CHÚA đáng tởm.”8 Khi các ngươi tiến dâng một con vật mù để làm lễ tế, đó chẳng phải là xấu sao? Và khi các ngươi dâng một con vật què hay bệnh tật, đó chẳng phải là xấu sao? Hãy dâng con vật ấy cho tổng đốc của ngươi, liệu nó có bằng lòng với ngươi chăng? Hay nó có sẵn sàng đón nhận ngươi không? - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.9 Vậy giờ đây, các ngươi hãy làm cho nét mặt Thiên Chúa dịu lại để Người đoái thương chúng ta - chính tay các ngươi làm như thế - liệu Người có sẵn sàng đón nhận không? - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.10 Ai trong các ngươi sẽ đóng cửa lại, để các ngươi khỏi uổng công đốt lửa trên bàn thờ của Ta? Ta chẳng hài lòng chút nào về các ngươi, - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán -, và Ta chẳng ưng nhận lễ phẩm từ tay các ngươi dâng.11 Quả thật, từ đông sang tây, Danh Ta thật cao cả giữa chư dân; và ở khắp nơi, người ta dâng lễ hy sinh và lễ vật tinh tuyền kính Danh Ta, bởi vì Danh Ta thật cao cả giữa chư dân, - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.12 Thế mà các ngươi lại làm ô uế Danh Ta, khi nói: Bàn của Chúa Thượng ô uế và thức ăn của Người đáng ghê tởm.13 Các ngươi nói: Thật là phiền! Và các ngươi coi thường Ta, - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán. Các ngươi mang tới của ăn cướp, con vật què hay bệnh tật. Các ngươi đem dâng lễ vật ấy, liệu Ta có ưng nhận lễ vật từ tay các ngươi tiến dâng chăng? - ĐỨC CHÚA phán.14 Thật đáng bị nguyền rủa kẻ xảo quyệt, kẻ có con vật đực trong đàn mà lại khấn dâng con vật mang tì tích làm lễ tế Chúa Thượng. Quả thật, chính Ta là Đức Vua cao cả, - ĐỨC CHÚA các đạo binh phán -, và danh Ta được kính sợ giữa chư dân.