Chương 7 - Sách Ngôn Sứ Mi-kha
Bất công ở khắp nơi
1 Khốn thân tôi! Vì tôi giống như người hái quả trong mùa hè, như người đi mót nho trong mùa thu hoạch: không tìm được chùm nho nào để ăn, chẳng gặp quả đầu mùa tôi hằng ưa thích.
2 Kẻ hiếu trung đã biệt dạng khỏi xứ; không còn người lương thiện chốn dương gian. Tất cả đều đợi dịp gây đổ máu, người này đặt lưới dò hãm hại người kia.
3 Bàn tay chúng thạo làm điều ác: thủ lãnh chuyên phiền hà, thẩm phán quen đòi quà hối lộ, bậc trưởng thượng buông lời độc ác luân thường đạo lý bị ngửa nghiêng;
4 trong bọn chúng, người tốt hơn cả cũng như cây ngấy, người lương thiện nhất chẳng khác gì bụi gai. Đây là ngày những người canh gác đã báo cho ngươi: ngươi sẽ bị hình phạt giáng xuống, bấy giờ sẽ là thời hỗn loạn.
5 Các ngươi đừng tin tưởng bạn bè, đừng trông cậy vào người thân cận, với kẻ chung chăn gối, coi chừng chớ hé môi.
6 Quả thật, con trai khinh thường cha, con gái đứng lên chống lại mẹ, nàng dâu chống mẹ chồng, người trong nhà lại hóa ra thù địch.
7 Phần tôi, tôi ngóng đợi ĐỨC CHÚA, tôi cậy trông Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi; Thiên Chúa của tôi sẽ nghe tiếng tôi kêu cầu.
IV. NIỀM HY VỌNG
Xi-on bị kẻ thù sỉ nhục
8 Hỡi kẻ thù của tôi, đừng đắc chí nhạo cười! Nếu có ngã, tôi sẽ đứng dậy; nếu tôi ở trong bóng tối, ĐỨC CHÚA sẽ là ánh sáng cho tôi.
9 Vì tôi đắc tội với ĐỨC CHÚA, tôi sẽ phải gánh chịu cơn giận của Người, tới khi Người biện hộ và bảo vệ tôi. Người sẽ dẫn tôi ra ánh sáng, và tôi sẽ được thấy đức công chính của Người.
10 Nhìn thấy thế, kẻ thù tôi phải nhuốc nhơ xấu hổ. Nó nói với tôi: “ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi ở đâu?” Tôi sẽ đưa mắt nhìn nó cách khinh bỉ, khi nó bị chà đạp dưới chân như bùn đất ngoài đường.
Lời sấm tiên báo ngày hồi phục
11 Đó là ngày tái thiết tường thành của ngươi, ngày ấy, biên giới của ngươi sẽ mở rộng.
12 Ngày ấy, người ta sẽ tuôn đến với ngươi, từ Át-sua đến các thành Ai-cập, từ Ai-cập đến sông Cả, từ biển này qua biển nọ, từ núi này đến tận núi kia.
13 Đất sẽ trở nên khô cằn vì dân cư của nó: đó là hậu quả do các việc chúng làm.
Cầu xin cho các nước phải hỗn độn
14 (Lạy Đức Chúa,) xin Ngài dùng gậy chăn dắt dân là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái. Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Ba-san và Ga-la-át như những ngày thuở xa xưa.
15 Như thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công.
16 Chư dân sẽ nhìn và phải nhuốc nhơ xấu hổ dù chúng rất hùng cường. Chúng sẽ lấy tay bịt miệng, tai chúng sẽ ù đi.
17 Chúng sẽ phải liếm bụi như rắn, như loài bò sát trên mặt đất. Từ trong đồn lũy, chúng sẽ run rẩy kéo nhau ra mà đến với ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta. Chúng sẽ kinh hãi khiếp sợ Ngài.
Xin Thiên Chúa thứ tha
18 Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài? Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa,
19 Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.
20 Ngài sẽ bày tỏ lòng thành tín cho Gia-cóp, và tình thương cho Áp-ra-ham, như đã thề với tổ phụ chúng con từ thuở trước.