Chương 12 - Sách Sử Biên 1
Những người đầu tiên hợp tác với vua Đa-vít
1 Đây là những người đã tìm đến với ông Đa-vít tại Xích-lắc khi ông còn buộc phải sống xa vua Sa-un, con ông Kít. Họ thuộc số những anh hùng đã từng tham chiến,2 biết bắn cung cả tay phải lẫn tay trái, dùng đá hay dùng tên cũng được.
3 đứng đầu là A-khi-e-de, rồi Giô-át con của Sơ-ma-a người Ghíp-a, Giơ-di-ên và Pe-lét con của Át-ma-vét, Bơ-ra-kha, Giê-hu người A-na-thốt,4 Gít-ma-gia người Ghíp-ôn, anh hùng trong nhóm Ba Mươi và chỉ huy nhóm này;5 Giếc-mơ-gia, Gia-kha-di-ên, Giô-kha-nan, Giô-da-vát người Gơ-đê-ra,6 En-u-dai, Giơ-ri-mốt, Bơ-an-gia, Sơ-mác-gia-hu, Sơ-phát-gia-hu người Kha-ríp,7 En-ca-na, Gít-si-gia-hu, A-dác-ên, Giô-e-de, Gia-sóp-am, con cháu của Cô-rắc,8 Giô-ê-la và Dơ-vát-gia con của Giơ-rô-kham người Gơ-đo.
9 Trong hàng con cháu ông Gát, một số người ly khai đi theo vua Đa-vít vào mật khu trong sa mạc. Họ là những anh hùng dũng sĩ, những người thiện chiến, sử dụng thành thạo khiên thuẫn và giáo mác, tướng mạo như sư tử, lanh lẹ như linh dương trên núi.10 Đứng đầu là Ê-de, thứ đến là Ô-vát-gia, thứ ba là Ê-li-áp,11 thứ tư là Mít-man-na, thứ năm là Giếc-mơ-gia,12 thứ sáu là Át-tai, thứ bảy là Ê-li-ên,13 thứ tám là Giô-kha-nan, thứ chín là En-da-bát,14 thứ mười là Giếc-mơ-gia-hu, thứ mười một là Mác-ban-nai.15 Đó là những người thuộc hàng con cháu ông Gát, các vị chỉ huy quân đội, người kém thì một mình cũng đánh nổi trăm quân, người giỏi thì một ngàn.16 Họ là những người đã vượt sông Gio-đan vào tháng đầu, khi nước sông tràn ra hai bên bờ; họ đã đánh đuổi tất cả những dân cư sống trong các thung lũng, phía đông cũng như phía tây.
17 Trong hàng con cháu Ben-gia-min và Giu-đa cũng có những người vào mật khu với ông Đa-vít.18 Ông ra gặp và ngỏ lời với họ: “Nếu vì hiếu hòa mà các anh đến trợ lực cho tôi, tôi sẽ một lòng sống chết với các anh; còn nếu các anh manh tâm phản tôi để nộp cho địch, dù tay này không làm gì đáng trách, thì xin Thiên Chúa của cha ông chúng ta chứng giám và xét xử công minh!”
19 Bấy giờ, thần khí tràn ngập ông A-ma-xai, người đứng đầu nhóm Ba Mươi, khiến ông nói:
“Chúng tôi là người của ngài, thưa ngài Đa-vít! Nguyện sống chết với ngài, thưa quý tử ông Gie-sê. Khang an! Chúc ngài khang an! Chúc kẻ trợ giúp ngài khang an! Vì Thiên Chúa của ngài phù trợ ngài!”
Ông Đa-vít kết nạp và đặt họ vào cấp chỉ huy quân đội
20 Từ Mơ-na-se cũng có những người quy thuận ông Đa-vít khi ông cùng với quân Phi-li-tinh đánh vua Sa-un, nhưng thật ra ông không tiếp tay cho họ, vì các vương công Phi-li-tinh tính chuyện thải hồi ông, đã bàn với nhau rằng: “Biết đâu hắn sẽ lấy đầu chúng ta đem về quy thuận Sa-un chủ hắn!”21 Vậy khi ông lui về Xích-lắc thì có những người thuộc chi tộc Mơ-na-se đào ngũ đến với ông, đó là: Át-nác, Giô-da-vát, Giơ-đi-a-ên, Mi-kha-ên, Giô-da-vát, Ê-li-hu, Xi-lơ-thai, là những người chỉ huy đơn vị ngàn quân Mơ-na-se.22 Những người này quả đã tăng cường cho ông Đa-vít và quân đội của ông, vì tất cả đều là những anh hùng dũng sĩ và đã trở thành các tướng lãnh trong quân đội.
23 Thật ra ngày nào cũng có người đến tăng viện cho ông Đa-vít, làm cho lực lượng của ông trở nên lớn mạnh như một lực lượng thần thánh.
Các chiến sĩ đã tôn vương ông Đa-vít
24 Đây là nhân số những lực lượng võ trang sẵn sàng chiến đấu để đến với ông Đa-vít tại Khép-rôn để chuyển giao cho ông vương quyền của vua Sa-un theo lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền:
25 Con cháu Giu-đa mang khiên cầm giáo: sáu ngàn tám trăm quân võ trang sẵn sàng chiến đấu;
26 trong số con cháu Si-mê-ôn: bảy ngàn một trăm anh hùng dũng sĩ sẵn sàng chiến đấu;
27 trong số con cháu Lê-vi: bốn ngàn sáu trăm quân;28 ông Giơ-hô-gia-đa, thủ lãnh nhà A-ha-ron, và cùng với ông: ba ngàn bảy trăm quân;29 ông Xa-đốc, một anh hùng dũng sĩ trẻ trung, và gia tộc ông: hai mươi hai người chỉ huy;
30 trong số con cháu Ben-gia-min, anh em vua với vua Sa-un: ba ngàn quân, cho đến bấy giờ, đa số những người ấy vẫn chu toàn nhiệm vụ đối với nhà Sa-un;
31 trong số con cháu Ép-ra-im: hai mươi ngàn tám trăm anh hùng dũng sĩ, những người lừng danh trong gia tộc mình;
32 trong phân nửa chi tộc Mơ-na-se: mười tám ngàn quân được chỉ định đích danh để tới phong vương cho ông Đa-vít;
33 trong số con cháu ông Ít-xa-kha am hiểu thời cuộc để biết Ít-ra-en phải làm gì: hai trăm thủ lãnh và tất cả anh em đồng tộc dưới quyền họ;
34 trong chi tộc Dơ-vu-lun: năm mươi ngàn chiến binh sẵn sàng lâm trận, biết sử dụng mọi thứ vũ khí và dũng cảm chiến đấu, không sờn lòng;
35 trong chi tộc Náp-ta-li: một ngàn chỉ huy và cùng với họ ba mươi bảy ngàn người mang khiên cầm giáo;
36 trong số người thuộc tộc Đan: hai mươi tám ngàn sáu trăm quân sẵn sàng lâm trận;37 trong chi tộc A-se: bốn mươi ngàn chiến binh sẵn sàng lâm trận;
38 từ bên kia sông Gio-đan, trong số người thuộc chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát và một nửa chi tộc Ma-nơ-se: một trăm hai mươi tám ngàn chiến binh biết sử dụng mọi thứ vũ khí.
39 Tất cả những người ấy đều là quân thiện chiến, sẵn sàng chiến đấu trong hàng ngũ một cách dũng cảm; họ đến Khép-rôn với tấm lòng trung nghĩa để tôn ông Đa-vít làm vua cai trị toàn thể Ít-ra-en; tất cả phần còn lại của Ít-ra-en cũng một lòng như vậy.40 Họ ở lại đó ba ngày, cùng ăn uống với vua Đa-vít.
41 từ những người ở gần đó đến những kẻ ở mãi Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun và Náp-ta-li cũng chở lương thực về bằng lừa, lạc đà, la, bò: nào bột, nào bánh vã sấy, rồi nho khô, rượu, dầu, bò, chiên, nhiều vô kể. Cả Ít-ra-en liên hoan tưng bừng.